Xa em, có hạnh phúc không anh?
Có phải tình yêu khi đến một lúc nào đó sẽ nhạt đi và người ta chẳng còn thiết tha nhau nữa hay không? Khi cảm xúc đã đổi khác, trái tim cũng tự động quay lưng, người đã từ bỏ ta để đuổi theo một hình bóng khác. Đối diện với một sự vứt bỏ nhẫn tâm như thế, em đã chẳng còn gì để đánh mất nữa rồi, sự tự tôn cuối cùng vẫn phải giữ lại đúng không?
Tình cảm là thứ đến rồi đi không theo một quy luật nào cả. Yêu nhau rồi rời bỏ nhau cũng là chuyện thường tình. Bởi, đó là cái duyên trời định. Khi duyên đã hết, người ta sẽ rời xa nhau để bắt đầu một sống mới. Đó là lẽ thường tình mà ai ai cũng từng trải qua một lần trong cuộc đời này.
Anh đi rồi, đi theo tiếng gọi của trái tim. Mình chẳng cãi vã nhau, chẳng xung đột hay mâu thuẫn. Chẳng qua là có một người con gái khác làm anh để tâm đến và muốn quan tâm hơn. Cuộc sống mà, có ai làm chủ được tình cảm của mình đâu anh. Con tim lỗi nhịp rồi, cũng chẳng biết tại sao lại trật nhịp đến như vậy. Điều khó khăn là em vẫn rất yêu anh, còn anh lại đang rung động trước một cô gái khác. Thứ tình cảm không song song đó thật đáng sợ đúng không anh?. Nó như đường một chiều, tình cảm của em trao anh cứ càng lớn, càng lớn hơn và em không có cách nào quay đầu lại cả. Để giờ đây, em đang cảm thấy rất đau, như ứ nghẹn mà không có cách nào giải tỏa được. Anh đi rồi, anh sẽ hạnh phúc bên cạnh cô ấy chứ.
Em thấy mình giờ đây đang rất đau. Em đau vì cảm giác còn yêu mà vẫn không giữ chân anh lại được. Vì em biết, tình cảm chỉ còn từ một phía thì có níu kéo nhau cũng chỉ làm cả hai thêm dằn vặt, khổ sở. Đừng níu kéo, bởi vì em càng níu kéo, đối phương càng tìm cách vũng vẫy hoặc ruồng bỏ, cho đến khi sự thiếu kiên nhẫn biến thành sự tàn nhẫn. Cho đến khi vết thương trong lòng trong em sâu lại càng sâu.
Cảm thấy tuyệt vọng thì em sẽ khóc thật to, trút hết oan ức và tủi hờn ra để khóc, trút hết sự căm giận ra mà khóc. Để rồi khi nước mắt cạn có thể giấu nỗi đau vào trong tim, bình thản đối diện với bóng lưng đã quay đi mà tiếp tục sống tốt. Để rồi không chạy theo hay níu kéo van xin anh, để rồi không sai lầm mà biến mình thành người ngốc nghếch.
Người đi rồi thì sao? Anh đi rồi, chỉ để lại cho em những vết thương trong lòng. Kỷ niệm xưa cũ dù có đẹp đến mấy, có như phim điện ảnh hay tiểu thuyết diễm tình thì giờ em cũng phải coi nó như quá khứ đã qua. Đóng lại một trang là đóng lại dấu ấn một lúc nào đó cũng sẽ nhạt nhòa. Em tin, thời gian sẽ giúp em trưởng thành, không thể hoàn toàn quên lãng những chuyện đau lòng và bỏ đi những vết thương, nhưng sẽ là nhớ về chúng mà không còn cảm thấy xót xa hay tiếc nuối nữa.
Anh đi đi, phải thật hạnh phúc anh có biết không?. Bởi vì hạnh phúc của anh, có cả những giọt nước mắt và niềm đau của cả em. Em luôn muốn anh phải thật hạnh phúc, hạnh phúc khi không có em. Thật ra em không cao thượng đến mức cầu chúc cho anh hạnh phúc, khi mà chính anh là người quay lưng lại với em là người tạo cho em những vết thương đang đau nhói trong lòng. Nhưng thật ra, rời xa một người để đến với một người khác, em tin đó đã là sự lựa chọn rất cân nhắc của một người trưởng thành. Vậy nên, anh nhất định phải thật hạnh phúc với lựa chọn đó.
Phần em, em sẽ nhanh chóng ổn thôi. Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua đi. Cuộc sống rồi sẽ còn những điều tốt đẹp chờ em ở phía trước. Đổ vỡ của hôm nay sẽ làm em ngày càng bản lĩnh hơn, trưởng thành hơn nữa. Hôm nay em đang rất đau, nhưng chắc chắn những ngày sau, khi nỗi nhớ anh đã vơi đi phần nào, em sẽ quên được anh. Sẽ không còn những đêm phải khóc vì nhớ anh, phải uất ức vì anh đã chọn cách rời bỏ em. Em, rồi sẽ không còn yếu đuối, mỏng manh như ngày hôm nay nữa. Ai rồi cũng sẽ ổn, đúng không anh?
Lê Mỹ/hihihehe.vn