Gửi những người chưa một lần đi ngang đời tôi…
Những người chưa một lần đi ngang đời tôi ấy, tất cả đều đến vào mùa thu, yên ắng, lặng lẽ, mà lạnh nhạt trôi nhanh.
Những chàng trai tôi từng thầm thương, giờ ngẫm lại, đều có một nụ cười đẹp. Nụ cười tỏa nắng đúng nghĩa, đến độ khiến người khác mê mẩn. Chỉ là nụ cười đó, chưa bao giờ dành riêng cho tôi…
Tháng Mười năm nào trời vẫn còn đang thu, rực nắng và trong trẻo đến lạ, một nụ cười thắt chặt trái tim. Tháng Mười năm nữa, trên phố khuya vẫn đang tầm nhộn nhịp, lại một nụ cười làm trái tim lệch nhịp. Tháng Mười Một năm rồi, có thêm một nụ cười trong trẻo, thanh thuần từ phương xa làm tôi xao xuyến. Và Tháng Mười năm nay, tôi lại trót mộng mơ về một nụ cười nửa miệng cao ngạo.
Những người chưa một lần đi ngang đời tôi ấy, tất cả đều đến vào mùa thu, yên ắng, lặng lẽ, mà lạnh nhạt trôi nhanh.
Để khi đông về rồi, mới nhận ra từng ngày từng đêm, lòng mình vẫn còn lạnh lắm. Chưa có ai giúp ta bỏ đi thói quen ngâm tay vào làn nước, đợi đến lúc cóng lại cho bớt xót xa. Chưa có ai giúp ta ngừng việc viết vô vàn những dòng tin nhắn chẳng được gửi. Chưa có ai đi ngang đời ta mà mỉm cười dừng lại, để ta không phải cố lê bước đuổi theo trong vô vọng.
Có người bảo tôi, những nụ cười đó chỉ đẹp trong mắt tôi mà thôi, và những nụ cười đẹp đó, chỉ thuộc về những người sẽ chẳng bao giờ là của tôi mà thôi. Mọi thứ chỉ đẹp, khi không thuộc về ta mà thôi…
Gửi những người chưa một lần đi ngang đời tôi, liệu tôi có khi nào được gặp người lần nữa, để ngắm lại nụ cười của người, để bỏ đi tiếc nuối một đời…
Guu.vn