Yêu và thương khác nhau như nào?
Em thương anh”
Mỗi tối trước tắt skype chào người yêu đi ngủ, tôi thường bảo: “Em thương anh”. Những hôm người yêu đi làm về mệt, tôi luôn muốn ôm anh ấy vào lòng, bóp vai cho anh ấy và khẽ thủ thỉ vào tai: “Em thương anh”. Người yêu tôi hay bảo, trước giờ anh chỉ được nghe câu yêu anh, chỉ có em là nói “thương anh” như thế.
Bởi vì em luôn thương anh, rất nhiều. – Sao em lại thương anh? – Vì anh ngốc, nên em thương anh lêu lêu.
Với tôi, chữ “thương” chứa đựng nhiều tình cảm, nhiều yêu thương hơn chữ “yêu” rất nhiều. Tình yêu có thể đến với con người rất nhanh… Nhưng để thương, thì cần lâu hơn như thế. Chúng ta cần thời gian, cần gắn bó với một người, cùng chia sẻ vui buồn, chia sẻ mọi cung bậc cảm xúc thì mới có thể từ yêu thành thương. Và tôi nghĩ, những cặp đôi yêu nhau lâu, những cặp vợ chồng gắn bó với nhau lâu, là vì người ta thương nhau. Thương nhau, nên mới không dễ bỏ nhau. Thương nhau, nên mới vì nhau mà cố gắng thêm chút nữa. Mà cũng bởi vì chữ thương ấy, giúp họ gắn kết với nhau như máu mủ, như gia đình. Mà đã là gia đình, thì đâu dễ gì có thể rời xa nhau.
Khi yêu một người, bạn sẽ muốn gặp họ thật nhiều, sẽ luôn muốn họ chạy đến bên bạn bất cứ khi nào. Nhưng thương, là trước khi muốn họ đến bên bạn, bạn sẽ nghĩ xem hôm nay anh ấy có mệt không? Có bận không? Hay là để anh ấy về nhà nghỉ ngơi trước đã.
Khi yêu một người, bạn sẽ muốn được khoác tay người yêu đến những nơi hẹn hò lãng mạn, nơi có ánh nến, rượu vang và hoa hồng. Nhưng thương, là chỉ cần tan làm cùng nhau đi siêu thị, lúi húi vừa nấu vừa đùa nhau trong căn bếp nhỏ. Như vậy là đủ ấm áp, bạn nhỉ?
Khi yêu một người, bạn sẽ muốn người ấy dành thật nhiều quan tâm cho bạn. Nhưng thương, là bạn sẽ tìm thấy hạnh phúc khi được chăm lo cho người ta, khi được nhìn người ta ăn hết bát cơm ngon lành, hay khi người ta ngủ ngon giấc, nghe tiếng thở đều đều bên tai… Bài thơ “Thương Anh” mà tôi vẫn luôn thích:
“Anh đừng buồn vì em vẫn thương anh dù cuộc sống chẳng dễ dàng là mấy đôi lúc mệt nhoài có làm anh chán ngấy anh cũng đừng buồn, em sẽ mãi ở đây! …. Cuộc đời sau này dù nhiều những buồn vui dù nhiều tiếng cười hay những lần bật khóc dù là ấm êm hay đôi lần khó nhọc anh cũng đừng buồn vì em mãi thương anh!”
Tôi thương những buổi sáng sớm trời rét căm 10 độ, có người vẫn dậy sớm đến đón tôi đi làm, kéo tay tôi cho vào trong túi áo khoác của anh rồi hỏi: “Có lạnh không em?”. Tôi thương những giọt mồ hôi sau lưng áo giờ tan tầm, có người mải miết tan làm phóng xe đi đón tôi, dù nóng dù mệt cũng chẳng một lời kêu ca. Tôi thương những tối tôi làm sự kiện về muộn, 1h đêm có người nằm trên sân cỏ đợi tôi suýt thì ngủ quên; bảo về trước đi thì nhất định không chịu, “Không anh đợi em rồi cùng về”. Tôi thương cái tính kiên nhẫn đến kì lạ của người yêu tôi, bao lần cãi nhau ầm ĩ do tôi vô lí, mà vẫn nhất quyết ở lại với tôi, đợi tôi bình tĩnh lại sẽ xoa đầu tôi và bảo: “Ngoan nào ra đây với anh”…
Người yêu tôi hay bảo, “Do tính em tình cảm nên em mới hay thương thôi. Chứ chẳng mấy ai lo với thương người yêu từng tí như em đâu…”
Không phải đâu, em thương anh bởi vì em biết, anh cũng luôn thương em nhất thôi.
Dành tặng người đàn ông tôi thương!
Phương Thảo – Dear.vn