Câu nói khiến bạn đau lòng nhất khi chia tay là gì?
Đừng bao giờ bắt một người phải rời xa bằng cách cố tình gây cho họ đau khổ. Chẳng thà cứ im lặng rời đi, còn hơn là gieo vào lòng nhau những tổn thương không bao giờ có thể lành lặn.
Khi người ta trẻ, người ta sợ những cái chết. Một cuộc tình chết, một giấc mộng chết, những ngày tháng lê thê chết yểu, những chuyến đi xa chưa kịp hình thành đã chết bất đắc kỳ tử. Những ai còn thanh xuân hay đang ở giữa ranh giới tuổi trẻ và tuổi hết trẻ, người ta sẽ nghĩ nhiều về những cuộc tình còn dang dở của mình. Gieo lòng vào những nỗi hoang hoải rất riêng và tiếc nuối không thể thốt thành lời.
Khi người ta trẻ, người ta dễ dàng làm tổn thương nhau bằng những câu nói, sắc ngọt đến nỗi cứa vào tim không thấy đau, chỉ thấy máu rỉ ra không cách nào cầm được. Những đêm nhớ đến thắt lòng, quay quắt vì yêu một người không yêu mình trở thành nỗi ám ảnh. Giọt nước mắt tràn mi, thấm đẫm gối chăn cũng không có cách nào thay đổi kết cục.
Bạn hỏi tôi, câu nói nào của người ấy khiến cậu đau lòng nhất? Tôi không trả lời được. Không phải tôi không bị tổn thương, mà bởi câu nào người ấy nói ra, cũng đều khiến tôi đau lòng. Tình yêu không phải ai cũng may mắn có được, chỉ xin đừng làm tổn thương nhau bằng những câu nói. Những lời cay đắng sẽ ghim sâu vào trí nhớ, dù không muốn cũng không thể quên.
Tổn thương mà người ta gây ra cho nhau, không nhất định là yêu người khác, mà là khiến người kia thất vọng mỗi khi họ trông chờ, khi họ yếu đuối lại không dành sự an ủi cần có, và vô tâm nói ra những lời nặng nề. Đừng bao giờ bắt một người phải rời xa bằng cách cố tình gây cho họ đau khổ. Chẳng thà cứ im lặng rời đi, còn hơn là gieo vào lòng nhau những tổn thương không bao giờ có thể lành lặn.
Còn bạn thì sao? Khi chia tay, câu nói nào khiến bạn đau lòng nhất?
Cho đến tận cuối cùng, em mới biết em đã bị anh lừa dối lâu như vậy. Ngay cả một cơ hội tha thứ cho anh cũng chẳng còn.
Anh muốn em thay đổi vì anh, nhưng khi chia tay, anh lại nói em đã khác ngày xưa.
Hạnh phúc của em là anh, đừng chúc nhau những câu sáo rỗng như thế.
Sớm quên hay vẫn nhớ không phải cần anh an ủi.
Tại sao khi mọi chuyện vẫn còn cứu vãn được, chúng ta không tìm cách giải quyết mà phải chờ đến lúc không ai chịu được nữa?
Tất cả những tình cảm từ trước đến nay của anh dành cho em, chẳng lẽ em không hiểu đó là tình cảm nam nữ ư?
Em sẽ không hạnh phúc nếu người bên cạnh em không phải là anh.
Tốt nhất là hãy giữ im lặng còn hơn là gieo vào lòng nhau những tổn thương không bao giờ có thể lành lặn.
Em không cần người tốt hơn anh, em chỉ cần người như anh.
Đơn giản đến mức đau lòng, cũng chỉ 3 chữ giống “Anh yêu em” mà sao lại khác đến thế.
Nhưng anh quên mất rằng, em không yêu người ta.
Vậy còn em thì sao? Em cũng không muốn mất anh.
Dù không còn xuất hiện trong cuộc đời nhau, nhưng có nhất thiết phải nói ra lời nói đau lòng này không?
Tất cả những kỷ niệm đã có cùng nhau chẳng lẽ không là gì đối với anh hay sao?
Cứ thế mà rời xa nhau thôi.
Thời gian ở bên nhau thì gọi là gì?
Theo Ngọc Vũ
Trí Thức Trẻ