Sự trả thù ngọt ngào nhất trong tình yêu chính là lãng quên
“Sự trả thù ngọt ngào nhất trong tình yêu là lãng quên”, nhưng có lẽ em không muốn trả thù gì cả, nên vẫn chưa thể lãng quên được…
Không biết bây giờ anh ngủ chưa, cũng gần 2 giờ sáng rồi còn gì? Chắc là vì đêm nay là một đêm khó ngủ nên em nhớ về anh, hay là vì, nhớ anh nên em không ngủ được? Mình đã chia tay một thời gian rồi anh nhỉ, cũng không quá lâu, nhưng đối với em là một khoảng thời gian rất dài, dài đến nỗi, em cảm thấy nặng nề và mệt mỏi chờ mỗi ngày chậm chạp qua đi.
Em đã nhiều lần nhắc nhở bản thân hãy quên anh đi, quên một người không còn yêu em là một việc nên làm và phải làm, nhưng thật sự, em không làm được. Em cũng nhắc bản thân rằng hãy nhớ kỹ những ngày cuối của cuộc tình mình, anh lạnh lùng ra sao, và lời chia tay anh nói dứt khoát thế nào, nhưng thật sự, em… lại không làm được.
Em đã thử cố quên rồi, nhưng những hình ảnh,những khoảnh khắc, những vui buồn,những kỷ niệm… của chúng ta,cứ tìm đến em những lúc thế này, cứ dày vò tim em đến nghẹt thở. Không biết bây giờ anh đã quên chưa, hay đã quên từ lâu rồi, những gì từng có giữa chúng ta,quên từ trước ngày anh nói lời chia tay.
Em đã từng đọc ở đâu đó rằng: “Sự trả thù ngọt ngào nhất trong tình yêu là lãng quên”, nhưng có lẽ em không muốn trả thù gì cả, nên vẫn chưa thể lãng quên được. Anh à, cho đến giờ phút này, em cũng không hối tiếc vì đã gặp anh trong cuộc đời này, giữa thế gian rộng lớn này, chỉ có hối tiếc một điều duy nhất, là em đã yêu anh.
Đúng người, sai thời điểm, quả thật là bi thương, ạnh là một chàng trai tốt, anh tốt với tất cả mọi người, mọi vật… chỉ duy nhất trong tình yêu này, anh không thể tốt với em mà thôi.
Điều đáng sợ nhất chính là mình không biết mình thật sự muốn cái gì, không biết cảm xúc trong mình như thế nào, không biết lựa chọn ra sao, chúng ta cứ lang thang bất định như vậy mà không tìm được mục tiêu cho cuộc sống của chính mình.
Em thử nghĩ, nếu em gặp anh vào một thời điểm khác, thì kết thúc có tốt hơn không anh? Thời điểm mà em thôi ảo tưởng về anh-tình yêu đầu đời, rất đẹp nhưng cũng rất mong manh, thời điểm mà em thôi nông nổi, và ngây thơ, yêu anh bằng tất cả tình yêu không một chút suy tính.
Cũng là thời điểm anh sẵn sàng để yêu một người toàn tâm toàn ý, chứ không chỉ ngọt ngào, say mê lúc đầu và nhạt dần tại đoạn cuối tình yêu,và, thời điểm… anh đủ trưởng thành để biết không nên làm tổn thương một người con gái yêu anh, sau đó nói câu xin lỗi để kết thúc mọi chuyện.
Chào anh, tạm biệt tình đầu, một thứ tình cảm, đâu phải muốn quên, là quên được!
Mai Hương – Dear.vn