Em đã đ au lòng biết bao khi yêu anh…
Sao có thể gọi là tình yêu khi trong cái mối qu an h ệ này chỉ có một người tốn sức vun đắp còn người kia chỉ thờ ơ đứng chờ kết thúc bằng một chuyện tình khác tốt đẹp hơn? Sao có thể gọi đó là tình yêu khi em nơi đây đang đ au th ương anh vẫn không hề hay biết, khi em đang cần anh đến tái tê cõi lòng đến dường nào mà anh vẫn không hề bận tâm. Giá như anh biết được khi yêu anh, người con gái bé nhỏ này đã đau khổ ra sao, đã hy sinh nhiều như thế nào..
Nhưng anh à. Tất cả rồi cũng đơn thuần chỉ là dã tràng se cát biển đông..
Giá mà anh thấy được khoảng cách của đôi ta đang dần to lớn ra theo từng ngày. Anh biết đôi ta hợp nhau nhất là ở điểm nào không? Đó chính là khi em im lặng, anh cũng chẳng bao giờ cất nửa lời mà hỏi han. Anh có biết đôi ta kiên nhẫn nhất trong điều gì không? Là cam tâm bằng lòng trong cái mối quan hệ ch ết t iệt này suốt cả ngần ấy thanh xuân, cái mối qu an h ệ mà chỉ cần tắt máy điện thoại, offline facebook là chẳng thể nào tìm thấy nhau được nữa.
Giá mà anh thấy những lúc em nắm chặt điện thoại giữa đêm đợi tin nhắn rồi m ệt mỏi g ục ngã ngay trong chính nỗi đa u bấy bao lâu gồng mình chịu đựng. Giá mà anh thấy được những lúc đang giặt đồ chỉ cần nghe tin báo anh nhắn tới em vội vã cuống cuồng lau tay mà trả lời ngay. Giá mà anh thấy những lúc em ngồi thơ thẩn nước mắt ngắn dài đợi anh về trong đêm. Giá mà anh thấy được em đã chịu đựng như thế nào, em đã nặng l òng cắ n chặt tiếng k hóc trong tâ m ca n đang ha o m òn suốt cả quãng yêu đương mà em nghĩ sẽ vô cùng hạnh phúc. Anh à, anh không thấy nên không biết hay là anh không hề muốn quan tâm?
Đôi lúc em nghĩ rồi anh liệu có cảm thấy hối hận khi một ngày em bất chợt rời xa? Anh có cảm thấy tiếc khi em yêu một người khác. Em lại bật cười ngô nghê rồi khó c lúc nào không hay biết sau mỗi lần nghĩ anh cũng đang lo lắng cho em. Em thấy tiếc nuối thanh xuân năm ấy đã gửi trọn cho anh, liệu nếu anh biết khi yêu anh em đã đa u kh ổ như thế nào, anh có sẽ trân trọng em hơn bây giờ không?
Người ta thường nói: nếu không thể chịu đựng tổn thương thì đừng thử biến mấ t. Em chưa bao giờ thử. Mà em chắc chắn sẽ ra đi. Bởi ngàn lần em đã nói với anh duy một câu như thế, dù là tình yêu hay tình bạn, dù là mập mờ hay công khai, nếu không mấy khả quan em xin phép được ra đi. An yên em gửi lại còn niềm đ au em mạo muội mang đi. Rồi có ngày khi anh tìm lại, “chúng ta” khi ấy trong anh sẽ là thứ gì đó đẹp đẽ nhất mà anh chỉ có thể ngắm nhìn chứ không thể với tay lấy bất kì lần nào nữa..
Hạnh – Dear.vn