‘Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi’ chuyện tình khiến thế gian rơi lệ của chàng gay
Hơn mười năm trở về trước, cư dân mạng Trung Quốc thươ.ng xót cho một mối tình bi thươ.ng của chàng trai tên là Nam Khang, người đã ra đi mãi mãi trên dòng sông Tương Giang lạnh lẽo.
Tình yêu nào có đúng sai, chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu rõ đâu là hạnh phúc hay khổ đa.u. Câu chuyện từ tháng 3 năm 2008, khi LGBT vẫn bị xã hội k.ỳ thị và chỉ tríc.h nặng nề, đã có một chuyện tình đồng giới đẹp đẽ nhưng kết thúc trong bi kị.ch khiến ai cũng cảm thư.ơng.
Đó là câu chuyện của Nam Khang – một tác giả đam mỹ có tiếng trên các trang mạng Trung Quốc. Nam Khang hay Bạch Khởi là bút danh, tên thật không ai biết, sinh vào ngày 26/5/1980, mất vào ngày 9/3/2008. Chàng trai nhảy sông tử t.ự, sau 15 ngày mới xác định được danh tính và gia đình đến nhận x.ác về an tán.g.
Truyện anh viết man mác một nỗi buồ.n, lặng lẽ suy tư theo dòng tự sự và vương vấn một chút tình trong sáng, ngây ngô của một gã trai trẻ sống nội tâm. Một số tác phẩm nổi tiếng của anh là: Yêu Hồ, Chỉ Mong Bên Anh Dài Lâu, Võng Nhiên Kiếp và đặc biệt là hai cuốn tùy bút tựa như sin.h mệnh của anh, đó là: Phù Sinh Lục Ký và Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi.
Nam Khang – một người chỉ biết tên không biết mặt, anh cũng giống như bao nam thanh niên khác khi trưởng thành phải có nghĩa vụ dựng vợ gả chồng, sin,h con nối dõi tôn,g đường. Ấy vậy mà vận m.ệnh lại rẽ lối để anh gặp gỡ với “ông xã” và có bốn năm yêu thương nồng nàn, say đắm.
Năm 1999, anh rời quê hương đi học tập, một năm sau anh gặp “ông xã”. Bắt đầu chưa có gì rung động cũng là quen biết, giao tiếp theo lẽ thường tình rồi đến năm 2002, mối quan hệ của anh và “ông xã” được xác định rõ ràng. Hai người yêu nhau và sống chung cùng nhau đến năm 2006. Nam Khang gọi khoảng thời gian ngọt ngào đó là “đi mượn”.
Những ngày tháng này được anh gửi gắm qua tác phẩm Phù Sinh Lục Ký với lối văn nhẹ nhàng, lãng mạn mà ấm áp. Tình yêu của anh bình dị, thuần khiết với những hành động quan tâm, chăm sóc rất chân thành.
Căn nhà nhỏ gần trường đại học cũ rộn ràng những niềm vui, hai người đàn ông sống tách biệt với thế giới bên ngoài, với bí m.ật ngọt ngào riêng của họ. Nhưng hạnh phúc cũng chỉ như gió thoảng mây bay, những ngày tháng “đi mượn” của Nam Khang tan biến khi “ông xã” đã rời bỏ anh để hoàn thành nghĩa vụ của một người đàn ông thực sự.
Nam Khang từng viết: “Thật đáng sợ! Anh sinh ở Thiểm Tây, lớn lên tại Cam Túc, em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên tại Nội Mông, cách xa mấy ngàn dặm. Trung Quốc có 1,3 tỷ người, vậy mà chúng ta lại học cùng trường đại học, ở chung ký túc xá. Thử tính xác suất mà xem, s.ợ thật đấy, nếu trong quá trình có xảy ra một chút sai sót nào thôi, em đã không thể gặp được anh nữa rồi.”
“Số mện.h thật huyền bí” đưa họ gần nhau rồi tách họ ra trong nỗi đa.u thươ.ng tuy.ệt vọng. Định mệ.nh là một thứ gì đó rất kỳ diệu của tạo hóa chỉ là con người vì sự đời kh.ắc nghiệt mà dứt lòng cắt đứt đoạn tình duyên. Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi – Lời ước hẹn này mãi mãi không bao giờ thành hiện thực.
“Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi ” là tùy bút Nam Khang viết sau khi chia tay “ông xã”, đó là khoảng thời gian kh.ó khăn nhất, anh bị trầ.m cảm nặng. Văn phong của anh trở nên u uấ.t, đượm buồ.n vì “ông xã” đã kết hôn với người con gái khác vào đầu năm 2006.
Câu đầu tiên “ông xã” nói với anh là “Cậu nợ tôi hai mươi đồng” nhưng câu cuối cùng có lẽ chính là nợ cả cuộc đời, nợ một sinh mạn.g, nợ một kiế.p người trầ.m luân trong ái tình.
Ngày 09/03/2008 là lần cuối bạn bè có thể liên lạc với Nam Khang. Kể từ đó anh đã biến mấ.t, dòng đời vẫn vậy vô tình trôi đi không ai luyến tiếc hay thương nhớ một kẻ si tình.
Mãi đến 27/03/2008, tại Nhạc Dương người ta mới phát hiện ra t.hi thể của anh sau mười lăm ngày trôi trên dòng sông Tương Giang. “Người thì s.ay trong yến tiệc tân hôn – Kẻ lại trầm thân dưới dòng sông lạnh”
Nam Khang đã tự kết thúc nỗi đa.u dai dẳng bám vào thể x.ác và linh h.ồn anh. Lời ước hẹn ngày ấy “Em sẽ đợi anh đến năm 35 tuổi, nếu như lúc đó anh vẫn không trở lại em sẽ ở bên người khác” đã dừng lại lúc anh chưa tròn 28 tuổi.
Cuộc đời này không cho anh một chút niềm tin hay hy vọng để ở bên tri kỷ. Người anh yêu vì trọng trách, nghĩa vụ phải hoàn thành thiên chức của một người chồng, người cha mà từ bỏ anh. Tình yêu này không thể trọn vẹn hay kết thúc viên mãn.
Ngày 26/06/2014, Liên Hợp Quốc chính thức công nhận kết hôn đồng tính nhưng đáng tiếc Nam Khang không thể đợi đến cái ngày mà quyền được yêu của anh được nhìn nhận, được lên tiếng.
Luân thường đạo lý, định kiến xã hội và những cái nhìn phiến diện của người đời vô tình đè nặng lên mối tình của chàng trai Nam Khang. “Anh ấy là một chính nhân quân tử, còn tôi chỉ là một người đàn ông ích kỷ. Có lẽ, thế gian này vẫn luôn không có chỗ cho mỗi người chúng tôi dung thân. Nhưng, vẫn nên có nơi cho hai người bình thường chúng tôi dung hoà.”
Nam Khang từ bi.ệt cõi đời nhưng vẫn gieo mầm cho niềm tin về một sự sống, một điều tốt đẹp cho những người giống như anh. Chuyện của anh buồn nhưng lại ẩn chứa trong đó những hạt mầm tràn đầy nhựa sống về sự tin tưởng, thủy chung son sắt gắn kết lâu bền giữa hai trái tim vẹn nguyên yêu thương.
Anh đi rồi nhưng câu chuyện của anh vẫn sống mãi với dương gian, là nguồn cảm hứng góp tiếng nói để mọi người hiểu rõ và có cái nhìn cảm thông về tình yêu đồng giới.
Thế Giới Trẻ