Chờ đợi ai đó…
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui, niềm vui của tôi là mỗi buổi sáng nhắn tin hoặc gọi điện thoại đánh thức em dậy đi làm và không quên kèm theo lời chúc em một ngày vui vẻ, hạnh phúc với công việc. Và cũng như thế trước lúc em có những giấc mơ thật đẹp khi màn đêm dần tàn. Cứ như thế mỗi ngày trôi qua tôi lại có một câu chúc khác nhau để làm em vui.
Tôi muốn mình sẽ mãi mãi như vậy.Có lẽ anh xa em thật rồi, xa em mãi mãi cả trong hiện tại và… anh không còn là của em nữa! Mọi chuyện đã thay đổi quá nhanh, phải vậy không em? Anh đã yêu em, đã biết thế nào là sự ngọt ngào của tình yêu, nỗi nhớ nhung cùng sự giậ.n hờn vô cớ và những giọt nước mắt buồn vui.
Ai lại không khóc cho cuộc tình tan vỡ! Anh tự hỏi lòng mình tại sao chúng ta không đến được với nhau khi mà cả hai rất yêu nhau? Khi yêu thương tan vỡ anh như người đảo điên lang thang tìm em trong những kỉ niệm ngày hai đứa còn bên nhau.
Em à! Anh thật sự rất buồn và không biết phải làm gì để em có thể hiểu được tình yêu mà anh dành cho em.
Chiều nay trời lại mưa, từng giọt mưa cứ lặng lẽ rơi giăng mờ khung cửa sổ, mưa như trút cả nỗi lòng của anh. Đâu đó vang lên bài hát “thương hoài ngàn năm”, anh lẻ loi cô đơn thầm nghĩ những lời bài hát có phải là nỗi lòng của anh.
Tình yêu anh dành cho em thật trong sáng. Anh luôn nghĩ và dành cho em bằng một tình yêu thật lòng và chân thành hơn bao giờ hết! Nhưng giấc mơ đã không trở thành hiện thực…
Anh muốn được cùng em đi đến cuối cùng của cuộc đời, em sẽ luôn là người anh yêu nhất! Em có hiểu không em? Ngày tháng yêu nhau, mình đã cùng nhau đến nhiều nơi, anh khổ sở lắm khi mỗi lần gặp lại một chỗ nào đó mà mình đã cùng bàn tính cho tương lai hai đứa, tần ngần đi qua như người không hồn.
Anh sợ lắm, khi càng cố quên em thì anh càng nhớ em và nhận ra rằng cuộc đời này anh không thể sống thiếu em.
sưu tầm