Bật khóc với phận đời buồn tủi và nghị lực nơi xứ người của bé Xuân Mai: ‘Tôi chấp nhận hiện thực vì…’
Bé Xuân Mai 2 tuổi là hình ảnh mãi mãi trong lòng của tuổi thơ nhiều người… Dù hiện tại cái danh tiếng ngày đó đã tàn, quá khứ nỗi buồn nhiều hơn niềm vui, long đong lận đận đến mức khiến cho người ta thấy xót lòng nhưng cuộc sống yên ổn của em ngày hôm nay cũng an ủi phần nào.
Xuân Mai là con gái của nhạc sĩ Tuấn Cảnh. Mẹ Việt kiều Mỹ quê gốc ở Tiền Giang. Trong một chuyến về nước làm bộ đĩa karaoke, mẹ đã gặp cha em, nhạc sĩ Tuấn Cảnh qua lời giới thiệu của một người bạn. Và người phụ nữ trải qua một lần đò dang dở đã phải lòng anh nhạc sĩ nghèo đẹp trai và lãng tử. Họ nhanh chóng kết hôn và cùng nhau mở 1 phòng thu trên đường Trần Bình Trọng.
Nhưng sau đó cuộc sống gia đình bé Xuân Mai không hạnh phúc, bố mẹ ly hôn. Sau đó, mẹ đưa bé Xuân Mai và em trai rời khỏi quê hương, bắt đầu một cuộc sống khó khăn nơi xứ người.
Năm 2 tuổi, bé Xuân Mai đã bước vào thế giới giải trí, em đi khắp nơi để lưu diễn, từ Nam ra Bắc rồi lại đi thu âm bận rộn với những buổi luyện tập không ngơi nghỉ. Đến lúc Xuân Mai tròn 9 tuổi cùng mẹ sang Mỹ và tuổi thơ buồn của Xuân Mai khép lại với những ngày tháng lặng lẽ nơi xứ người, không có bóng dáng người cha bên cạnh, không còn hào quang cũng chẳng có lời ca tụng…’
Cuộc sống ở Mỹ của mẹ con Xuân Mai không hề sung túc như nhiều người vẫn nghĩ. Mẹ em đã rất vất vả để chăm lo cho hai chị em, hằng ngày đầu tắt mặt tối đứng bán thuê cho một tiệm băng đĩa ở một góc chợ của cộng đồng người Việt ở Cali.
Năm 14 tuổi, Xuân Mai cùng mẹ trở về Việt Nam. Em muốn một lần nữa được hát trước hàng nghìn khán giả, được đứng dưới ánh đèn sân khấu. Nhưng lần trở về này là một sự bẽ bàng. Công chúng không thể chấp nhận một Xuân Mai của tuổi 14.
‘
Họ không đón nhận em bởi hình ảnh của bé Xuân Mai 2 tuổi không thể nào xóa mờ trong lòng công chúng Việt. Nhiều người thậm chí còn bảo em là Xuân Mai “giả”, thất vọng khi thấy em không còn giống như ngày xưa nữa, thậm chí chê bai em đủ điều, nào là: “già trước tuổi”, “quá Mỹ, ăn mặc hở hang”… Những lời đó như những nhát dao cứa vào lòng em.
‘
Dù chưa bao giờ nói ra nhưng việc lặng lẽ quay lại Mỹ cho thấy em buồn và thất vọng đến chừng nào. Song Xuân Mai lại là một cô bé chín chắn và hiểu chuyện. Không thể quay lại với ánh hào quang sân khấu, em bằng lòng với cuộc đời giản dị của một cô gái bình thường, đi học và làm việc để trang trải cho gia đình. Mẹ em hiện giờ không còn lao động được nữa vì bệnh tật, Xuân Mai phải bươn chải vì là trụ cột chính trong nhà. Em còn thay mẹ trả tiền học phí cho em trai.
‘
Sau đó, Xuân Mai kết hôn và sinh con. Chồng em cũng là một người đàn ông bình dị. Như bao người phụ nữ khác, Xuân Mai cảm thấy hài lòng và hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình.
Xuân Mai chia sẻ: “Tôi nghĩ trong cuộc sống luôn phải lựa chọn. Mỗi người không thể tham lam và muốn có trong tay mọi thứ tốt đẹp và hoàn hảo cùng lúc được”, người ta mới hiểu tại sao em không kiên trì với sự nghiệp ca hát mà chọn cuộc sống của một phụ nữ bình thường. Dẫu biết thế song câu nói này của em vẫn khiến người ta thấy chạnh lòng, rồi lại nghĩ biết đâu vậy mà em lại hạnh phúc. Với một cô gái có số phận long đong như em, sự bình yên và ấm áp của gia đình có lẽ sẽ mang đến cho em một cuộc sống tốt đẹp.
‘