Bình yên là gì ? Là khi trong lòng không vấn vương ai…
Phiền não trong đời người, suy cho cùng được gói gọn trong mười hai chữ: “Buông không nỡ, nghĩ không thông, nhìn không thấu, quên không đành.”
Một khi tâm đã nổi sóng gió, cũng là lúc cuộc sống ngoài kia không có được một phút thảnh thơi. Chúng ta thường than trách cuộc sống khốc liệt, mà không biết rằng chính mình vẫn luôn nhìn vào kẻ khác để dao động, để hơn thua, để tự đặt mình vào một cuộc đua vốn dĩ sẽ chẳng có kết quả xứng đáng.
Khi đã quá mệt mỏi với những nông sâu của cuộc đời, ta chỉ mong mỗi sớm thức giấc thấy lòng như lá xanh non, bỏ lại những xa hoa, đón lấy niềm an lạc. Cuộc sống ấy, vốn dĩ không cần tìm kiếm đâu xa, mà chỉ cần nhận ra rằng: “Ngày tâm ta an, sóng gió sẽ tan”.
Ta không thể đòi hỏi sự tự do từ bên ngoài trong khi thâm tâm chưa tự tại. Chỉ khi buông được, nghĩ thông, nhìn thấu, quên nổi, ta mới thấy tâm mình bình an. Cuốn sách này sẽ giúp bạn nhận ra:
– Cuộc đời này, như một đám mây, mỗi kẻ nhìn vào mà hình dung một hình dáng cho mình.
– Cuộc đời này, như một câu hỏi mở, mỗi kẻ đều có đáp án của riêng mình.
– Cuộc đời này, như một tách trà, mỗi kẻ sẽ có cách thưởng thức riêng.
Cuộc sống chính là sự thảnh thơi, vui vẻ. Thay vì gồng mình lên chạy đua, hãy cứ để mọi chuyện thong dong tự tại. Nếu quá mệt mỏi, hãy ngồi xuống, thưởng một ngụm trà, ngắm một nhành hoa, an yên sống. Nếu lòng người quá rộng như hư không, thì hãy để tâm ta lắng lại.
Sách: Ngày tâm ta an, sóng gió sẽ tan