‘Bố cháu chưa chế t, bố còn hứa đưa cháu đi chơi mà…’
Vụ t.ử vong sau 2 tiếng điều trị số.t virus: Lời hứa dang dở của bố với đứa con thơ
Liên quan đến sự việc anh T.D.H. (SN 1978, Chương Mỹ, Hà Nội) t.ử vong sau hơn 2 tiếng nhập viện điều trị do bị s.ốt virus, chiều ngày 1/3 chúng tôi đã có mặt tại gia đình để chia sẻ nỗi đ.au, m.ất mát cùng những người thân của nam bện.h nhân này.
Trong ngôi nhà nhỏ, hàng chục người thân của anh H. ngồi kín gian phòng khách, khói hương nghi ngút trên ba.n thờ. Dù sự việc đã xảy ra được 3 ngày, nhưng nỗi đa.u của những người ở lại vẫn chưa thể nguôi ngoai, nhất là khi nguyên nhân khiến anh H. t.ử vong vẫn là một ẩn số.
Anh Định là người đầu tiên đến chứng kiến anh H. tím tá.i toàn thân.
Anh Đào Xuân Định (1988, em trai anh H.) cho biết, sự việc xảy ra quá nhanh chóng khiến cả gia đình ai cũng ng.ỡ ngàng. Kể cả cho đến bây giờ khi nhìn d.i ảnh anh H. trên ban thờ mà mọi người vẫn không tin đó là sự thật.
“Sáng ngày 27/2 sau khi được chẩn đoán là s.ốt virus anh tôi đã được cho nhập viện. Đến 10 giờ sáng cùng ngày anh vẫn gọi điện về với gia đình bảo ốm xoàng thôi, anh tự lo được không ai phải vào.
Rồi gần trưa một người em dâu mang cơm vào cho anh, anh vẫn ăn hết suất cơm 30.000 đồng. Vậy mà đến 12h05 phút bệ.nh viện thông báo anh tôi ngu.y kịch”, anh Định kể lại.
Người thân đa.u xót ngồi trước di ảnh của anh H.
Khi nhận được thông báo, anh Định bán hàng ở gần bện.h viện nên chạy vào đầu tiên. “Tại phòng bệ.nh tôi thấy anh H. mắt trợn ngược, chân tay thẳng đừ. Tôi vội vào ôm châ.n rồi bóp tay chân cho anh, sau đó cùng y bác sĩ đưa ra bệ.nh viện Hà Đông cấp cứ.u. Tại đây, dù đã được các bác sĩ áp dụng mọi phương pháp cấp cứ.u nhưng đều không cứ.u được.
Thời điểm khi đưa xuống nhà xá.c, mắt anh tôi vẫn mở trừ.ng trừng. Đến tận bây giờ tôi vẫn không quên được hình ảnh đó. Có lẽ nó sẽ á.m ảnh tôi cả đời”, anh Định nghẹn ngào tâm sự.
Ngồi tựa lưng vào góc tường, ánh mắt nhìn lên ban thờ người con rể, bà Nguyễn Thị Ngoan (1953, mẹ vợ anh H.) ngh.ẹn ngào: “Con tôi ra đi để lại vợ gầy yếu và hai đứa con dại. Ngày hôm vào viện con tôi còn hứa với con trai chiều về sẽ đưa đi xem lễ hội. Vậy mà con đi mãi chẳng về”.
Bà Ngoan khóc ngấ.t vì con c.hết không nhắm được mắt.
Nghe những lời bà Ngoan nói trong căn phòng tĩnh lặng mọi người lại òa khóc. Chị Đào Thị Thành (SN 1982, vợ anh H.) ngồi bệ.t bên cạnh ban thờ chồng khóc ng.ất lên ng.ất xuống chẳng thể nói được câu gì. Bên cạnh chị Thành là cháu Trịnh Kim Tuyến (16 tuổi) ánh mắt đ.ỏ hoe vịn gục đầu vào vai mẹ, cháu khóc không nên lời vì tiế.c thư.ơng cha ra đi mà không nhắm mắt.
Phía ngoài cổng cháu Trịnh Minh Quân (10 tuổi) ngơ ngác nhìn ra phía cuối con đường. Chốc chốc cháu lại ngồi thụp xuống trước cổng, cháu vẫn tin bố chưa mất và vẫn ngồi đợi bố về. “Bố cháu chưa ch.ết, bố còn hứa đưa cháu đi chơi mà. Cháu phải đợi bố về”, Quân nói..
Từ ngày bố m.ất, Quân cứ ra cổng đợi bố về.
Trước sự việc xảy ra quá đa.u lòng, những người thân trong gia đình anh H. cho rằng, đến thời điểm này người chết cũng đã ch.ết rồi. Tuy nhiên, gia đình yêu cầu các cơ quan chức năng vào cuộc để làm rõ nguyên nhân dẫn đến cái chế.t b.ất thường này. “Nếu không làm rõ nguyên nhân gây ra cái ch.ết, con tôi nhắm mắt cũng chẳng yên lòng”, bà Ngoan nói.
Bà Nguyễn Thị Nga – PGĐ Bệnh viện Chương Mỹ cho biết, đến thời điểm này bản thân bà cũng không thể kết luận được nguyên nhân mà cần có cơ quan chức năng điều tra, làm rõ.
“Sau sự việc xảy ra tôi đã báo cáo Sở Y tế, công an cũng đã vào cuộc điều tra, hội đồng chuyên môn đã họp và tính đến thời điểm này vẫn chưa có kết luận cuối cùng”, bà Nga nói.
Chia sẻ lý do về việc bệ.nh nhân t.ử vong bất thường tại bện.h viện nhưng phía bện.h viện chưa đến hỏi thăm, chia sẻ với n.ỗi đ.au cùng gia đình bệ.nh nhân, bà Nga nói: “Đúng là chúng tôi chưa đến gia đình hỏi thăm. Lý do là chúng tôi bận quá nhiều việc, nhất là từ hôm xảy ra chuyện, rất nhiều đoàn đến làm việc với bệnh viện”.
Lê Phương / Khám phá