Ca sĩ Việt kiều Phương Trinh Jolie: “Mẹ mất mà không có chỗ để quan tài, tôi đã mua sẵn phần huyệt mộ cho mình để sau này được nằm cạnh mẹ!“

“Giá mà ngày đó mình nổi tiếng hơn, có tiền mua nhà sớm thì đâu để mẹ chịu cảnh buồn tủi lúc cuối đời. Khi còn sống, chẳng thể ở cạnh nhau rồi thì lỡ sau này có chuyện gì bất trắc, chúng tôi nhất định nằm cạnh nhau. Tôi muốn nằm cạnh mẹ và cô khi mất đi”.

 

 

 

 

Phương Trinh Jolie không phải là cái tên mới đối với khán giả nước nhà. Năm 19 tuổi, Phương Trinh Jolie giành chiến thắng ở cuộc thi ca hát danh giá trên truyền hình và lấn sân vào các hoạt động showbiz.

Hơn 10 năm làm nghề, Phương Trinh Jolie cho biết cô đã nếm trải đủ mọi cung bậc cảm xúc. Từ hạnh phúc vỡ òa khi các bộ phim được đông đảo khán giả đón nhận cho đến khi rơi vào tận cùng bế tắc vì bị lừa gạt hết tiền, bị giang hồ đập phá nhà rồi bỏ sang Mỹ sống 1 thời gian.

“Tôi từng có ý nghĩ là bây giờ mình hết duyên nghệ thuật rồi hay là cứ học nghề nail rồi kiếm sống ngay trên đất Mỹ” – Phương Trinh Jolie nói.

12 năm thăng trầm, đến khi chững lại để nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, nhiều thời điểm Phương Trinh Jolie cũng không hiểu sao mình có nhiều năng lượng như thế. Cả một chặng đường đầy chông gai đã đi qua, cô không khóc, không bi lụy mà chỉ xem nó là động lực để bước tiếp sau những khó khăn, vất vả.

Ba mẹ tôi ly dị từ khi tôi còn bé. Tuổi thơ tôi thiếu vắng những tiếng nói cười, những bữa ăn có đầy đủ cả ba lẫn mẹ. Sau khi chia tay, ba tôi cưới vợ mới, hiện ông đã có hạnh phúc bình yên. Mẹ tôi bỏ đi, không nuôi tôi nữa. Tôi được giao cho bà con họ hàng bên phía nội nuôi dưỡng.

Vì ở quê thì bà con họ hàng sống cạnh nhau nên chuyện cô chú nuôi tôi mỗi người một ngày là điều diễn ra quá thường xuyên. Hôm nay cô trông tôi một chút, ngày mai tôi lại chạy sang nhà chú khác ở. Tuy ở rất gần nhưng tôi lại không sống cùng ba. Cha con tôi có rất ít thời gian trò chuyện, vì ba bận đi làm, còn tôi thì đi học.

Người nuôi dưỡng, dạy bảo tôi nhiều nhất là cô ruột. Cô làm giáo viên, sống với tư tưởng tiến bộ nhưng lại chẳng may mắn với tình duyên. Sau khi ly hôn vì bất đồng quan điểm trong cuộc sống, cô cứ ở vậy mà nuôi tôi. Phải nuôi tôi thay cho ba mẹ ruột nhưng chưa một lần cô oán trách! Cô bảo với tôi rằng không nên hận thù, không nên hằn học vì mỗi người đều có câu chuyện riêng.

Tôi đã từng giận ba mẹ vì chẳng cho mình được mái ấm gia đình trọn vẹn. Có lúc tôi đã khóc, đã oán giận cuộc đời này. Tôi làm nhiều điều bồng bột, tôi tự nghĩ phải trả thù cuộc đời vì lấy đi của tôi quá nhiều thứ. Nhưng không! Khi đã đi qua nhiều thăng trầm, giông bão, chứng kiến những cuộc đổi thay của lòng người rồi rơi xuống đáy vực thẳm vì tình cảm cá nhân tan vỡ, tôi hiểu ra điều cô tôi nói.

Mẹ tôi bị bệnh ung thư. Trong vòng 3 năm tôi hoạt động showbiz, mẹ tôi cố gắng liên lạc với con gái rất nhiều lần. Nhưng thời điểm đó tôi không hiểu chuyện, 19 tuổi tôi bắt đầu nổi tiếng, tới 22 tuổi đã may mắn có được 1 vài thành tựu nho nhỏ. Tôi nghĩ mẹ tôi vì thấy con nổi tiếng nên mới làm thân. “Trước đó mẹ đã bỏ tôi ở lại, không nuôi tôi mà” – Tôi cho rằng mình đúng!

Nhưng tôi không hề biết đó là tháng ngày mẹ chống chọi với bệnh tật. Đến lúc biết về căn bệnh ung thư quái ác ấy, tôi đau đớn vô cùng. Mẹ tôi chỉ muốn có thời gian ở bên con gái trong ngày tháng cuối đời của bà thôi. Rồi tôi cố gắng làm lụng, có bao nhiêu tiền tôi dồn hết để trị bệnh cho mẹ, tôi còn lo giấy tờ để mẹ đi Mỹ định cư theo đúng tâm nguyện của bà. Mẹ tôi thích được đi du lịch, bà muốn đi đó đây trên khắp thế giới này chứ không ngồi yên. Mẹ ở Mỹ được hơn 1 năm thì về lại Việt Nam do bệnh trở nặng. Rồi một ngày kia, mẹ tôi mất!

22 tuổi, tôi kiếm được tiền, nhưng chưa đủ để mua nhà. Lúc này tôi còn ở nhà thuê. Người ta không cho tôi tổ chức đám tang tại chỗ ở, người ta không cho tôi để quan tài ngay tại nhà. Tôi phải mang mẹ đến chùa để bạn bè, người thân thăm viếng. Tôi còn nhớ cái cảm giác đau đớn, bất lực khi mẹ mất mà không có chỗ để quan tài. Đó là điều ân hận nhất cuộc đời tôi.

Những năm tháng sau này, khi làm ra nhiều tiền, có điều kiện kinh tế hơn, tôi vẫn còn ân hận. Giá mà ngày đó mình nổi tiếng hơn, có tiền mua nhà sớm thì đâu để mẹ chịu cảnh buồn tủi lúc cuối đời này!

Tôi muốn bù đắp cho mẹ nhiều thứ lắm, muốn ôm mẹ vào lòng, muốn nói yêu mẹ, muốn sắm cho mẹ cái áo mới mà không còn được nữa! Tôi đã mua sẵn cho mình 1 phần huyệt mộ ở kế bên mộ mẹ. Chính xác ra là tôi mua 3 chỗ, chỗ thứ nhất chôn mẹ tôi, chỗ thứ hai là dành cho tôi, chỗ cuối cùng là cho cô của tôi. Khi còn sống, chẳng thể ở cạnh nhau rồi thì lỡ sau này có chuyện gì bất trắc, chúng tôi nhất định nằm cạnh nhau. Tôi muốn nằm cạnh mẹ và cô khi mất đi!

Tôi nhận được nhiều lời gạ gẫm, đánh đổi trong showbiz này. Tôi cũng được khá nhiều người theo đuổi, họ giàu có, chấp nhận cung phụng vật chất nhưng chuyện có nhận hay không lại là chuyện khác.

Có người chị kia nhắn tin bảo rằng anh Việt Kiều nọ thích tôi lắm, muốn hẹn đi ăn tối nói chuyện vui vẻ, thân thiện thôi. Nếu tôi đồng ý đi thì sẽ có ngay 10.000 USD. Chỉ một cuộc đi ăn mà có 10.000 USD rồi, còn nếu tôi muốn yêu cầu gì thêm thì cứ nói, anh Việt Kiều này thuộc dạng “chơi sộp”, nếu hợp lý thì cho ngay!

Tôi cảm thấy buồn cười quá nên hỏi lại chị ấy là có phải nhầm lẫn gì không. “Em không phải vậy đâu. Em thấy có mấy bạn trẻ lại còn đẹp nữa, hay chị hỏi thử các bạn xem có đi ăn tối không. Chứ em thì không cần” – Tôi từng đáp lại như vậy.

12 năm trong showbiz, đầu tôi bây giờ giờ có “sạn” rồi chứ không còn nai tơ ngơ ngác hay cô bé ngây thơ ngoan hiền nữa. Tôi thừa hiểu những cuộc gặp ăn tối giá 10.000 USD như thế này có nghĩa là gì. Làm gì có ai cho tiền mình dễ dàng nếu như không đòi hỏi. Sau ăn tối sẽ là gì nữa? Ai cũng hiểu mà! Tôi đâu có ngu! Nếu cần tiền đến mức đó, tôi đã nhận lời rồi, nhưng sống trong showbiz này, mình cần tỉnh táo và có điểm dừng.

Hồi mới nổi tiếng, tôi từng nghĩ phải quen một đại gia giàu có nào đó để họ giúp mình phát triển sự nghiệp và lo tiền cho mẹ trị bệnh ung thư. Khi mẹ qua đời, tôi lại thay đổi quan điểm. Tôi hiểu ra tiền không phải tất cả, có tiền mà không có hạnh phúc thì có khác gì bi kịch? Tôi muốn sống hạnh phúc chứ chẳng dựa dẫm, nhờ đỡ ai.

Cách đây mấy năm, tôi muốn yêu người giỏi hơn mình, thu nhập không cần phải là quá khủng đâu nhưng phải trên cơ mình. Vì tôi làm được, tôi biết kiếm tiền, người đàn ông bên cạnh tôi không thể dở hơn tôi được. Rồi một loạt biến cố xảy ra, tôi bị chỉ trích nhiều vì quan điểm yêu đương thực tế của mình.

Bây giờ, tôi chỉ cần một người biết làm ăn và yêu thương mình thực sự. Họ có chí hướng, không dựa dẫm và hiểu rõ bản thân mình muốn gì. Quan trọng hơn, tôi chỉ yêu khi cảm nhận được họ đang yêu mình như thế nào. Tôi muốn sống trong tình yêu, muốn trải nghiệm cảm giác thật sự hạnh phúc. Tôi thiếu thốn tình thương từ bé, tôi không muốn dùng tiền hay danh vọng, địa vị để đổi lấy tiếng cười nữa. Tôi chỉ cần người yêu mình thực lòng thôi.

12 năm lăn lộn trong showbiz, tôi đã nếm trải mọi mất mát, đổ vỡ, thăng trầm của cuộc đời này rồi. Hiện tại, tôi sống phóng khoáng, yêu đời và vui vẻ. Tôi không bận tâm đến những đánh giá tiêu cực mà mọi người nhắm vào mình. Nếu có ném đá thì cứ nhận thôi. Tôi quen với việc bị ném đá rồi. Tôi đang sống cho chính tôi, một cuộc sống bình yên, làm điều mình thích, ăn món mình muốn và đi đến những nơi mình muốn đi.

 

Nguồn: Afamily