Cô dâu Việt ở Pháp kể chuyện ‘lấy chồng Tây không sướng’
‘Một chị lấy chồng Pháp, thời gian đầu hạnh phúc lắm nhưng sau bị chồng đánh, có bầu thèm gì cũng không mua nổi vì mỗi tuần chồng chỉ đưa 20 euro’.
Chia sẻ với VnExpress, cô tự nhận bản thân may mắn khi lấy được một người chồng tốt, một gia đình nhà chồng yêu thương hết mực, nhưng cô cũng gặp không ít khó khăn trong cuộc sống đời thường.
“Lúc tôi mới qua, đi đâu người ta cũng nói tiếng Pháp không hiểu gì. Ngồi với bạn bè chồng, lúc đầu họ thông cảm nên nói tiếng Anh với tôi, nhưng khi vào câu chuyện thì người ta cũng quay sang nói tiếng Pháp với nhau cả. Tôi ngồi đó, làm gì, ăn gì thì ăn, xài điện thoại thì ngại, nên đành ngồi buồn thiu ngó ngang dọc. Có chị bạn tôi mang bầu, thèm ăn bún mắm, bún riêu mà không có nguyên liệu, cũng không biết nấu. Lúc nào nói chuyện chị cũng bảo chỉ mong được về Việt Nam ăn cho thỏa thích”, Vy cho hay.
Cô gái Sài Gòn chia sẻ thêm, nhiều người cứ nghĩ yêu trai Tây hiền lành, khờ khạo, dễ lừa, dễ đòi mua cái nọ cái kia. “Có thể lúc đầu mới yêu hạnh phúc như thế, nhưng khi lấy về bản chất bộc lộ, cuộc sống thậm chí còn khổ hơn gấp nhiều lần. Dù có thể bạn nói họ không hiểu gì, nhưng thực ra chỉ cần nhìn hành động, thái độ của bạn, họ sẽ hiểu bạn là người thế nào”, cô nói.
Chia sẻ về việc “lấy chồng Tây không sướng” của Vy mới đăng tải trên trang cá nhân đã nhận được hơn 1.000 lượt like cùng nhiều bình luận.
Mình không làm dâu nên cũng không biết nỗi khổ của những nàng dâu bên này hay bất kỳ đất nước nào khác để đưa ra so sánh. Bản thân mình may mắn có được một gia đình chồng vô cùng dễ tính và yêu thương, đặc biệt ba má chồng xem mình như con ruột.
Hồi ở Việt Nam, mình cũng có tiếp xúc và thân với một vài người chị dày dặn kinh nghiệm “săn” các chàng Tây, thế nhưng các chị chỉ yêu thôi, còn nhất quyết không cưới. Một chị nói với mình: “Chị thích cưới trai Việt hơn, đồng ngôn ngữ, đồng suy nghĩ, văn hóa và nhiều thứ khác mà trai Tây không thể có”.
Mình nghe rồi để đó, vì mỗi người có cách suy nghĩ riêng của họ. Do điều kiện môi trường, cuộc sống và cả những chuyện trong quá khứ sẽ quyết định tâm trí và cách sống của mỗi người ở hiện tại. Ai làm gì, nói gì mình cũng tôn trọng ý kiến riêng của họ, trừ khi mình thân với họ, thấy cái đó không tốt thì nhắc nhở, góp ý, chỉ đơn giản như vậy.
Từ khi sang Pháp, mình cũng có biết và nghe về cuộc sống của một số phụ nữ Việt lấy chồng Tây. Mình kể ra để mọi người thấy, không phải cứ lấy được chồng Tây, được sang nước ngoài là sướng, đừng bao giờ ngộ nhận như vậy.
Có một chị lấy chồng Pháp và qua đây khi mới quen nhau một thời gian ngắn. Thời gian đầu cũng hạnh phúc và sắt son như bao người. Nhưng sau đấy chị bị chồng đánh, có bầu thèm thuồng thứ gì cũng không có tiền mua vì mỗi tuần người chồng chỉ đưa 20 euro, bắt mua thức ăn cho 2 người (người chồng làm mỗi tháng được hơn 1.000 euro). Chị ấy bị đánh dã man, thậm chí bị bóp cổ phải đưa vào bệnh viện.
Sau một thời gian chịu đựng, chị đã phải dọn ra riêng và được chính phủ cấp cho một chỗ ở khu “vô gia cư”, khu này đa số dành cho dân tị nạn. Chị ấy bây giờ được nhà nước trợ cấp tiền, còn nhiều hơn số tiền người chồng phát cho mỗi tuần. Cuộc sống của chị cũng đỡ hơn nhiều. Chị cũng đã hạ sinh được một bé gái xinh xắn, đáng yêu.
Một người chị mình biết cũng rất mê lấy chồng Tây, cuối cùng chị cưới anh chồng Mỹ, gốc Canada. Mọi khoản chi phí trong nhà anh đều quản tất, chị muốn mua muốn cái gì cũng phải hỏi xin anh. Dù chị cũng đang là nhân viên làm nail ở một tiệm lớn, nhưng lương bao nhiêu anh kiểm soát hết cả. Chị muốn gửi tiền về lo cho gia đình bên Việt Nam anh cũng không chịu.
Chị sinh cho anh hai đứa con, một trai một gái rất kháu khỉnh nhưng anh không tôn trọng và thương chị hơn chút nào. Chị đòi cho hai cháu về thăm ngoại nhưng anh bảo còn bao nhiêu tiền thuế, tiền hóa đơn phải lo, không có tiền mua vé máy bay cho cả ba mẹ con…
Mình không phủ nhận việc có nhiều người lấy chồng Tây xong có cuộc sống hạnh phúc, no đủ, nhưng quan trọng nhất vẫn là nhân cách sống. Ai biết hôm nay sướng, ngày mai sẽ không khổ… Bản thân mình phải luôn biết trân trọng và nắm giữ hạnh phúc mình đang có, phải cố gắng làm việc, vun vén hạnh phúc mỗi ngày.
Mình mong những ai đó còn tư tưởng sính ngoại một cách mù quáng, hay cố “săn Tây” để lên mặt với mọi người hãy suy nghĩ cho kỹ. Hạnh phúc phải xuất phát từ trái tim, từ tình yêu, nếu chỉ có toan tính dĩ nhiên không thể lâu bền. Mình cũng thấy nhiều cặp gia đình ở Việt Nam lấy nhau không bao giờ cãi vã, vợ chồng hiền lành, đi làm lương Nhà nước ít ỏi cũng vẫn nuôi con cái khôn lớn nên người. Sao cứ phải cố lấy chồng Tây khi hạnh phúc vượt ngoài tầm với.