Khi thương hại cũng là tình yêu

Đừng nhìn sự thương hại như một điều cấm kỵ của tình yêu nếu chính bạn chưa hiểu rõ con tim mình cần gì.

Tôi gặp lại cô bạn thân ở tiệm cà phê thân thuộc, ẩn mình giữa lòng Sài Gòn nhộn nhịp. Nó khoe rằng mới quay lại với bạn trai cũ. Mà sao ánh mắt của bạn tôi lại thoáng chút buồn vui xen lẫn như vậy. Tôi chậm rãi hỏi: “Vì sao mày muốn quay lại với anh ta?” – “Vì tao thấy thương hại anh ấy!”.

Với tôi, tình yêu không có chỗ cho sự thương hại. Yêu là yêu mà hết yêu thì có nghĩ là hết. Đây chẳng phải là điều cơ bản mà cả hai phải tự mình hiểu rõ ngay từ khi bắt đầu một mối quan hệ sao?

Cô bạn tiếp lời về câu chuyện tình yêu của mình. Rằng sau một phút mạnh mẽ nói lời chia tay, cậu bạn kia vẫn chẳng thể quên được bạn tôi. Cách đơn giản nhất để níu kéo gián tiếp người con gái sau một cuộc tình tan vỡ chẳng phải là trưng các cuộc sống một xám xịt cho người ta thấy xót xa, rằng “anh đang vì em mà tự hủy hoại mình” để rồi cô gái lại một lần nữa động lòng.

Cũng không trách anh ta được vì chính bạn tôi vẫn giữ cho mình thói quen “phải” bận tâm đến người cũ. Hàng ngày, đều đặn ngó qua Facebook của cậu ta mỗi ngày, vẫn hỏi han những người xung quanh về cậu ta. Giả dụ nếu nó có bắt đầu một mối quan hệ mới thì dám chắc trái tim nó vẫn chẳng thể quên được cậu bạn kia.

Thứ tình cảm thương hại đó cứ nhẩn nha từ từ bắt đầu khi một người không thể sống thiếu người còn lại. Và một người thì vẫn quan tâm, lo lắng về một người kia sau chia tay. Cô bạn tôi vẫn cứ luôn rơi vào tâm trạng xót xa, dằn vặt khi người kia cứ cố thể hiện cái sự đau khổ ra để vớt vát tình cảm. Nó thấy thương anh chàng kia, thấy mình có lỗi, thấy mình không có quyền tàn nhẫn với anh ta, rồi lại quyết định chấp nhận thứ tình cảm này thêm một lần nữa. Mẹ tôi nói rất đúng trong tình yêu câu chuyện “Bỏ thì thương mà vương thì tội” làm con người ta khó mà né tránh được, rồi cứ như vậy mà phải bận lòng.

Có lẽ đối với rất nhiều người, “thương hại” là một cụm từ cấm kỵ trong tình yêu, bởi cái từ vốn dĩ gắn liền với sự tội nghiệp khi tình cảm chỉ còn nồng nhiệt từ một phía. Tuy nhiên, đối với tôi, nó lại mang một tầng ý nghĩa rất khác, “thương hại” chính là vừa “thương” nhưng vừa có nỗi day dứt khó chối bỏ, còn hơn cả sự gắn kết về tâm hồn, nó là cả một sợi dây không thể cắt đứt về trách nhiệm của hai người yêu nhau.

Chắc hẳn, đối với người trẻ, khi mà trái tim họ vẫn đập những nhịp đập rất mãnh liệt, đang khao khát những mối tình bỏng cháy, dồn dập như những con thiêu thân sẽ không thể chấp nhận nổi một thứ tình yêu mang nặng nề ràng buộc này. Song, thứ gọi là tình yêu vĩnh hằng bất diệt, liệu có thể tồn tại mãi mãi nếu không bám vào sự trói buộc kia.

Bởi quá đau đớn khi nghĩ rằng người ngày đêm mình dành hết yêu thương chỉ còn ở cạnh mình vì lòng thương hại, biết bao người đã tự biến mình trở thành nô lệ của nỗi cô đơn dày vò cùng con tim vỡ nát. Niềm đau đã khiến họ quên đi rằng, ẩn sau những hành động tưởng chừng như chỉ còn trách nhiệm chính là một thứ tình yêu ẩn dấu vẫn âm ỉ không nguôi. Người ta có thể bên nhau vì cảm xúc nhưng một khi tình cảm ấy phai nhạt thì cái gì mới là thứ khiến cả hai không rời xa?

Suy cho cùng, tình yêu thương hại cũng chính là một loại tình yêu mà ở đó, sự cuồng nhiệt của hai trái tim không phải là thứ quyết định duy nhất. Yêu là một lẽ, nhưng chính lòng thương, trách nhiệm ràng buộc mới là thứ định đoạt “happy ending” của bất kì mối quan hệ nào. Bạn có thể chọn cho mình một tình yêu độc lập, một tình yêu bi lụy hay chối bỏ mọi thứ liên quan đến hai từ “thương hại” để bảo vệ cái tôi đầy kiêu hãnh của bản thân nhưng đến cuối, tình yêu nào cũng là tình yêu, ai cũng sẽ có cho riêng mình một sự lựa chọn!

Con người rất hay tự huyễn hoặc mình. Nhiều chuyện không phải là bạn không hiểu, mà là đã hiểu nhưng trong lòng không thể chấp nhận. Chỉ khi dám đối diện, chúng ta mới có thể thôi đau khổ và có dũng khí để nhìn sâu hơn vào vấn đề!

Tình yêu nào cũng là tình yêu, và tình yêu thương hại cũng là một thứ tình yêu cần được thông cảm. Ta luôn phê phán và chê trách trước khi thực sự hiểu được nguyên do của vấn đề, phản xạ tự nhiên của hầu hết mọi người khi nghe đến hai từ “thương hại” là sự phẫn nộ, lên án và bắt đầu buông những triết lý về “tình yêu chân chính”, về việc tự yêu bản thân, rằng hãy độc lập và đừng dựa dẫm. Tuy nhiên, mỗi con người đều có một định nghĩa riêng về tình yêu mà họ mong muốn, đừng vội phán xét bất cứ một điều gì vì có thể nếu rơi vào tình cảnh như họ chắc gì bạn vẫn còn đủ tỉnh táo để giữ vững lập trường của mình.

Dù việc anh bạn kia đang coi bạn tôi là nguồn sống duy nhất trong cuộc đời anh ta vẫn là một điều không nên làm nhưng không phải ai cũng có thể sở hữu sự độc lập và mạnh mẽ khi đang mềm nhũn trong tình yêu thương hại. Và việc bạn tôi sẵn lòng lo lắng, quan tâm, chăm sóc cho “tình yêu cũ” của mình cũng là điều chẳng mấy ai làm được. Vậy tại sao không tôn trọng nó như một sắc màu đặc biệt trong muôn vẻ tình yêu đang hiện hữu.

Trong cuộc sống hôn nhân của mỗi cặp đôi cũng thế, bên những gia đình hạnh phúc toàn vẹn, chẳng phải đã từng có những vụ việc ngoại tình chỉ vì chút tình yêu “nồng nhiệt thoáng qua” mà khiến người còn lại phải đau khổ hay sao? Nếu không hề có tình thương cùng những trách nhiệm tuyệt nhiên không thể chối bỏ, thì chắc gì gương vỡ lại lành và để mỗi người tự nhìn nhận ra đâu mới là tình yêu thật sự mình cần níu giữ suốt cuộc đời.

Người ta nói tình yêu bắt đầu từ sự thương hại sẽ chẳng có cái kết đẹp nhưng đó là khi bạn quá bận tâm đến hai từ “thương hại”. Vì người kia và bạn đã có một mối quan hệ tình cảm sẵn có, vậy nên họ mới mới dám thổ lộ hết tình cảm của mình thêm lần nữa. Và vì tình cảm đã có đó, nên khi bị “uy hiếp” tình cảm, bạn không hề cảm thấy sợ hãi chút nào. Vì sao ư? Đây không hoàn toàn là tình cảm từ một phía mà rõ ràng mà nói, trong câu chuyện tình yêu thương hại của bạn tôi, không chỉ riêng anh chàng kia mới đắm chìm trong tình yêu mà tận sâu trong trái tim cô bạn tôi vẫn còn tình cảm và chỉ đang bị phủ bên ngoài một lớp định kiến. Nhưng khi chàng trai thổ lộ muốn “yêu lại từ đầu” thì cánh cửa trái tim nó mới lại được mở ra lần nữa. Hẳn là ngoài kia có rất nhiều người trẻ phải khâm phục anh người yêu của bạn tôi. Yêu mà không dám nói thì đó mới là tình yêu buồn nhất. Nhưng bạn dám tự tin bước ra để ôm lại vào lòng tình yêu mình theo đuổi thì có gì phải sợ khi người ta gọi là “lụy tình”. Tự trọng ai cũng cần, nhưng trong tình yêu nó là thứ vô chi vô giác. Chẳng phải mục đích sống cuối cùng của đời người là sự hạnh phúc sao? Tình yêu đã không có chỗ cho lòng tự trọng nên cứ mạnh mẽ mà yêu thôi!

Yêu – Tôi nghĩ là một cảm giác kéo dài chỉ trong một thời gian, là cái cảm giác nồng nhiệt luôn muốn được bên cạnh nhau, muốn được thấy nhau. Nhưng “thương” là lúc người ta nghĩ cho nhau nhiều hơn… Phải yêu nhau nhiều như thế nào người ta mới có thể chuyển từ yêu thành thương. Và “thương” là một thứ tình cảm khó mà phá vỡ, như một sợi dây bền chặt kết nối hai trái tim. Có thể bạn muốn có một tình yêu nồng cháy, nhưng liệu bạn có thể dùng tình yêu đó để ở bên nhau cả cuộc đời không? Thương hại cũng là một loại tình yêu, là một thứ tình cảm kết nối cả hai nhưng đừng suy nghĩ theo kiểu tiêu cực để rồi tự chán nản thứ tình yêu này. Tôi đã suy nghĩ như thế về “Tình yêu thương hại”.

Tình yêu thương hại vẫn luôn xuất hiện trong cuộc sống của rất nhiều người, chẳng qua vì bản thân chúng ta đã không thi ca hóa nó thành những cụm từ hay ho, dễ nghe và vội vàng gán cho hai từ “thương hại” đầy tiêu cực. Bất kì ai đã từng trải qua một mối tình như thế, cũng sẽ có riêng cho mình những cảm nhận và sự lựa chọn. Chỉ cần bản thân họ chấp nhận, xin đừng moi móc và phê phán bởi tình yêu của mỗi cá nhân là riêng biệt và ai cũng có thể tự mình chọn cách để sống với từng cung bậc cảm xúc của tình yêu.

Cảm xúc của chúng ta nhưng chính chúng ta đôi khi cũng chẳng thể hiểu nổi. Và tình yêu thì làm gì có giới hạn. Miễn sao bạn thấy an toàn trong vùng trời đó là ổn. Hẳn nhiều người sẽ khuyên bạn tôi hãy thử kiếm tìm một tình yêu mới để có những trải nghiệm mới rồi hãy đưa ra quyết định đâu mới là bến đỗ tốt nhất dành cho mình. Nhưng không, với tôi người khiến tôi phải bận lòng nghĩ đến rồi lo lắng, đắn đo thì hiển nhiên là người đã chiếm lấy một ngăn nào đó trong trái tim mình. Vậy mạo hiểm cá cược thêm để làm chi nữa. Sự thương hại của bạn đang bao dung cho sự ích kỷ của người kia ư? Không hề, chỉ là bạn đang đi trước một nước cờ giữ được sự hạnh phúc cho cả hai mà thôi.

nhuthm/Thế Giới Trẻ