Nếu em không đẻ được, anh có bỏ em không?

“Ra giêng mẹ hãy lấy vợ cho chồng con nhé!”

Sáng hôm nay con nói vậy, mẹ ngạc nhiên lắm còn con thì như trút được cục tạ nặng trong lòng, lẳng lặng mò ra sau bếp nấu đồ ăn sáng.

Con chọn ra riêng vì muốn tết cuối cùng này được tận hiếu với gia đình chồng, được chu toàn công việc của người vợ, con sẽ làm cỗ, sẽ sắm bộ chăn ga mới cho phòng vợ chồng con, mua thêm cái bàn phấn mà 7 năm trời làm vợ chưa từng một lần có được vì hoàn cảnh, giờ thì khác rồi con muốn chuẩn bị mọi thứ thật tốt cho cô gái đến sau mình.

Con may mắn được làm con dâu mẹ 9 năm, 2 năm vợ chồng son sống trên thành phố và 7 năm vợ chồng hiếm muộn dọn về nhà chồng để mẹ đưa đi khám chữa cắt thuốc cho tiện. Công việc kế toán phải buộc nghỉ về làm giáo viên mầm non, không có chuyên môn nhưng nhờ sự quen biết của mẹ con cũng vào dạy được các cháu. Phụ huynh biết vài ba người thông cảm còn đâu chẳng thiếu những buổi chiều họ đến đón con mình mà hỏi thẳng :

– Thế cô giáo không chửa đẻ đi suốt ngày hầu con thiên hạ không thấy chán hả?

Con muốn bỏ cái công việc này vô cùng nhưng lại chẳng dám vì sợ làm mẹ xấu hổ, không biết bao nhiêu lần trái tim bị tổn thương vì những câu nói vô tình của kẻ nhiều chuyện. Mẹ dặn bổn phận của con là không được làm mất uy tín của mẹ, đã không đẻ được thì phải biết điều.
Tết đến kể từ năm thứ 4 sau cưới, con sợ nhất ngày 30. Sợ là vì hôm ấy nội mạc họ hàng sẽ ùa về nhà trưởng là nhà mình để mổ thịt lợn rồi chia nhau, con nhớ có năm con lợn hơn 1 tạ cắt khúc giữa cái mẹt to , thím Chanh vỗ bồm bộp vào lợn mà bảo:

– Đến lợn nó còn đẻ được vài lứa rồi mới bị thịt, xem ra lợn còn có tác dụng hơn cả người đấy!
Cả nhà 30 – 40 ngươi xúm vào cười ồ lên, họ như chỉ chầu chực có người lên tiếng khơi mào là được cởi tấm lòng chĩa mũi dùi vào mặt con. Mẹ khi ấy hất cằm mà bảo:
– Có hiểu thím Chanh nói gì không? Liều liệu đấy!

Năm thứ 5 con mới đi khám tây y, kết quả chồng con hoàn toàn bình thường còn con thì bị tắc cả 2 bên buồng trứng, có thông cũng rất khó để có con được tự nhiên, cơ hội gần như bằng con số 0, bs khuyên về tích tiền làm IVF (Thụ tinh trong ống nghiệm). Mẹ cầm tờ xét nghiệm tinh dịch đồ của chồng con đi khắp làng, về đến nhà thiếu điều muốn đóng khung treo lên tường, mẹ lườm con một cái rồi nhét tờ giấy xuống gối bảo để đây ngủ cho ngon, nòi nhà này không tuyệt tự là may rồi! Là lỗi của con, con xin lỗi mẹ!

Năm thứ 7, gom góp được ít tiền làm IVF, trước ngày đi mẹ bóng gió lần này không được sẽ cưới vợ cho anh Vũ, con rất sợ điều đó vì con rất yêu chồng mình, anh là tất cả để con cố gắng đến ngày hôm nay.

Con được 5 phôi tốt, chuyển 2 phôi mà chẳng đậu được, nửa đêm má.u ra ướt đẫm giường 2 vợ chồng khóc lóc kéo nhau đi viện, mẹ ở trong buồng gọi với ra:
– Vũ, Vũ, để mình vợ mày đi thôi, vào ngủ mai còn đi làm!
Con xây xẩm mặt mày đứng không vững, bấu chặt vào người chồng ý muốn anh đừng quay lại. Chồng con nói vọng vào:
– Con đưa vợ con lên viện rồi lát con về!
Thôi thế cũng được rồi.

Con nằm viện mất tuần trời cũng chỉ nhà đẻ lên chăm, mẹ có vào được 5 phút rồi cũng nhanh chóng quay về vì mệ.t, bố mẹ con giậ.n lắm nhưng lại chẳng d.ám nói vì vai vế của mẹ trong làng rất lớn.

Tháng 12 năm nay. Còn 3 phôi tốt con quyết định một mình đi chuyển. Thật may rằng con đậu được hai bé sinh đôi thì cũng là lúc mẹ thông báo con bé hàng xóm có th.ai, mà th.ai của ai thì con cũng đoán được nhưng vẫn lẳng lặng không nói gì. Con làm sao mà không biết được khi mẹ cố tình vun vén cho chồng con và bé ấy, làm sao không biết được khi thay vì đón con đi làm về thì chồng con lại đón bé ấy đi học về rồi rẽ ngang rẽ dọc đi chơi. Con biết hết, còn mẹ thì cho rằng con ng.u ngốc không nhận ra.
Mẹ hí hửng chuẩn bị đồ cho em bé của bé hàng xóm, con dấu bụng bầu vẫn đi làm bình thường, chẳng một ai trong nhà mình biết con chuyển phô.i thành công. Vũ vui vẻ với tì.nh mới nhưng đêm về lại ôm con thật chặt vì cắ.n rứt lương tâm.

Hôm qua là ngày con biết 2 bé con của mình đã có tim tha.i, mùa đông thật tuyệt khi con có thể che dấu được cái bụng lùm bùm của mình. Sau cái tết này mọi chuyện sẽ chấm dứt, tình cảm 10 năm trời hai vợ chồng cũng cạn, tình nghĩa mẹ con thôi cũng chẳng kể đến làm gì.

Sau tất cả mọi chuyện khiến bản thân mình đa.u đớn con lại càng phải mạnh mẽ và ra riêng sẽ là một chân trời mới cho mẹ con con…
ST