Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ nhau…

Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… anh sẽ lặng im bên một cuộc sống khác, có những nụ cười và những niềm vui mà em không biết. Em cũng trở lại cuộc sống của mình như vốn nó đã từng như thế, không anh, bình yên theo cách riêng của hai đứa mình.

Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… cuộc sống này sẽ chẳng thay đổi gì đâu anh.

Phố vẫn tập nập người qua lại ồn ào như vốn dĩ nó là thế, con đường mình đi bên nhau chắc sẽ không vì hai đứa mình mà khác biệt, vẫn là hai hàng cây rợp bóng mát mỗi độ trưa. Hè nắng gắt, vẫn xao xác lá vàng rơi đầy hai lối khi chớm Thu- mùa thay lá, vẫn là những cái co mình trong gió lạnh khi Đông sang, và là cái cầm tay nuối tiếc sau những cánh ô đủ màu trong những cơn mưa Xuân dai dẳng…

Em sẽ vẫn thỉnh thoảng qua lại con phố ấy, có thể chỉ là để ngắm những điều rất chung kia để tìm lại chút dư âm của hình bóng anh trong đó nhưng với em, như vậy là đủ cho một nỗi nhớ không nên gọi thành tên.

Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… Em sẽ quên hết những buổi tối mình ngồi bên nhau, những kỉ niệm bên anh mùa gió lạnh, những cái nắm tay chẳng rời, những lần anh ôm em, lùa tay qua tóc, cả cái chạm môi rất nhẹ, ngọt ngào rất khó quên…

Em sẽ quên hết những lần mình mất ngủ vì nhớ nhau, những tin nhắn 2h sáng mỗi khi chợt tỉnh giấc chỉ nhớ đến một nụ cười của ai đó. Em cũng sẽ quên khoảnh khắc ngồi bên anh trong rạp chiếu phim, nụ hôn lên má, cái ôm vụng về và cả cái cầm tay vội vàng không nỡ xa nhau của ngày hôm ấy…

Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… anh sẽ lặng im bên một cuộc sống khác, có những nụ cười và những niềm vui mà em không biết. Em cũng trở lại cuộc sống của mình như vốn nó đã từng như thế, không anh, bình yên theo cách riêng của hai đứa mình. Sẽ quên đi cảm giác xao xuyến vì một câu nói “Nhớ em!” hay bồi hồi nhắn dòng tin ” Nhớ anh!” và chờ đợi….

Chắc sẽ vài ba lần em “vô tình lang thang” facebook để theo một cách “tình cờ” nhất có thể nhìn thấy gương mặt, nụ cười và ánh mắt đó, biết là không phải dành cho mình đâu nhưng sẽ vẫn mỉm cười vì ngày tháng đã qua.

Và, nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… Nắng ngoài kia vẫn y mùa nắng cũ, chỉ khác là sẽ chẳng còn đủ bình yên cho em thoáng chút nhớ thương. “Ai rồi cũng khác”, quan trọng là mình có chịu khác vì nhau. Em sẽ vẫn nhớ anh và nhớ sự bình yên của những ngày tháng ấy, sẽ vẫn cứ nhủ lòng anh cũng đang nghĩ đến em. Yêu thương qua đi, ký ức còn đọng lại…

Guu.vn