Người bên cạnh hay rời xa bạn, cũng là nợ nhau một tấm chân tình
Quá khứ là những mảng ký ức đẹp dẫu cho có bao nhiêu người phủ nhận điều đó, cho dù họ từng tổn thương, đừng đau đớn dằn vặt vì một người đã rời xa họ.
Có một vài người không hài lòng với quá khứ, họ phủ nhận tất cả những điều họ từng làm, những thứ họ nhận được. Nhưng dù đẹp đẽ hay xấu xí, họ vẫn không thể phủ nhận một điều rằng: “Quá khứ vẫn là những bài học đắt giá mà họ có trong đời, họ phải cảm ơn vì điều đó.
Chẳng ai sống trên đời mà không trải qua quá khứ. Quá khứ đáng trân trọng, vì quá khứ dạy chúng ta nhiều điều. Càng trưởng thành hơn chúng ta mới hiểu, bất kỳ ai xuất hiện trong cuộc đời mình, đều có những lý do riêng.
Có người đến rồi đi, một khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi nhưng tình cảm lại tuyệt đối chân thành, tuyệt đối đậm sâu. Thế mà có một vài người, đi cùng chúng ta biết bao năm tháng, thoáng chốc nhìn lại, đã không còn ở bên.
Quá khứ là tất cả những hồi ức chân thật nhất của thanh xuân. Ảnh minh họa
Cũng có người vì gặp gỡ đôi lần mà lên duyên, thành phận, cùng người kia sánh bước tới cuối cuộc đời. Người ta thường đổ cho duyên phận khi mối tình không trọn vẹn. Nhưng không ai biết rằng, duyên phận nằm trong lòng bàn tay. Vì không còn nợ nhau chân tình, nên chúng ta cũng chẳng cùng sánh bước.
Phải chăng tình yêu là không cần biết đến đúng hay sai, thắng hay thua, được hay mất, chỉ cần những năm tháng ấy, thật lòng thật dạ yêu nhau. Thì dù có chia xa, cũng trở thành những hồi ức đẹp đẽ.
Trưởng thành là những năm tháng không ngừng cô đơn, tình yêu là những năm tháng cùng hạnh phúc với một người nào đó. Chúng ta không trách người thay đổi, chỉ trách thời gian vội vã chảy trôi, ký ức dù đẹp đẽ, đến một ngày cùng phai mờ theo năm tháng.
Quá khứ ấy, sẽ là một hành trang đầy ắp những buồn vui, hờn giận, là hạnh phúc và cả những đớn đau. Người gặp người là duyên khởi, người rời bỏ người là duyên tan. Chỉ có thể trân trọng, không thể nào trách móc.
Quá khứ khiến chúng ta trân trọng hạnh phúc của hiện tại. Ảnh minh họa
Thanh xuân thì không thể tránh khỏi những sai lầm, tình cảm thì không thể tránh khỏi những lần ly biệt, hợp tan. Chỉ mong cuộc đời dài rộng ấy, người chúng ta từng thương, có thể luôn bình an, luôn luôn vui vẻ. Dù chúng ta, mãi mãi chẳng thể ở bên nhau. Nhưng đó không phải điều đáng buồn, gặp một người nào đó, cũng không nên là điều chúng ta hối tiếc.
Quá khứ là những ký ức đẹp, người đến hay đi đều nợ nhau một tấm chân tình. Mà nợ chân tình, chẳng bao giờ là dễ để trả lại, chỉ có thể là ghi khắc nó vào tâm can và mang nó theo đến cuối cuộc đời.
Dù người đến hay đi, chúng ta đều nợ nhau một tấm chân tình. Ảnh minh họa
Quá khứ hạnh phúc sẽ là ký ức đẹp, quá khứ nhiều nỗi buồn, sẽ là những bài học cho sự trưởng thành của mỗi chúng ta. Càng trưởng thành bao nhiêu, chúng ta càng nhận ra những chuyện trước đây thực sự nhỏ bé bấy nhiêu. Những lần biệt ly ít nhiều cũng không khiến chúng ta gục ngã dễ dàng như thế.
Chúng ta càng vì vậy mà coi trọng hai chữ “tùy duyên”. Nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả mọi thứ chúng ta đều đổ lỗi cho duyên phận. Đó là cách bản thân mạnh mẽ hơn trước những tổn thương, gạt bỏ đi những cố chấp trong tình cảm.
Bởi vì những thứ định sẵn là của mình, sau cùng rồi sẽ trở lại, những thứ không thuộc về mình, có cố gắng níu giữ rồi cũng sẽ mất đi. Năm tháng tuổi trẻ qua đi, quá khứ cũng đơn giản giống như những câu chuyện xa xôi không phải của mình. Chúng ta kể lại với chút đồng cảm và nuối tiếc đã qua.
Để rồi mỗi người lại mang trong mình những hồi ức khác nhau, người ở lại hay rời đi không còn quan trọng, điều quan trọng nhất đó là, ta gặp được chân tình!
Linh Lan/emdep.vn