Cô ấy là người anh thương, còn em chỉ là người đi ngang qua đời…
Em hiểu rồi, hiểu những khi anh bảo anh muốn yêu một cô gái bản lĩnh và xinh đẹp, hiểu những khi anh bảo rằng đừng chờ đợi anh, hiểu khi anh nói không muốn phí thanh xuân của em,… Tất cả thứ đó, tất cả là vì anh không muốn ở bên cạnh em nữa, đúng thế vì cô ấy mới là người anh thương.
Em vẫn giữ một thói quen cũ, là thói quen thức dậy lúc 1h sáng, quơ tay cầm lấy điện thoại kiếm tìm một tin nhắn từ một cái tên đã từng rất quen thuộc. Em vẫn giữ những tin nhắn, những hình ảnh đời thường mình đã từng share cho nhau. Và em vẫn giữ anh trong tim như thể những ngày còn vui vẻ dù rằng em luôn tự dặn lòng phải quên anh đi. Quên cho thật nhanh như những người khác ấy…
Nửa tháng, đến hôm nay em mới có thể viết được những dòng này, không phải vì quá bận, mà vì em không biết em đang nghĩ gì, em đang muốn gì nữa. Vì sao ư? Vì một ngày đẹp trời của nửa tháng trước em thấy những dòng này “Đang trong một mối quan hệ” hiện ra ngay trên bảng tin. Là anh và một cô gái nào đó, cô gái nào đang thay em lo lắng và chăm sóc cho anh, cô gái tuyệt vời mà anh đã chọn công khai với tất cả bạn bè ấy.
Em hiểu rồi, hiểu những khi anh bảo anh muốn yêu một cô gái bản lĩnh và xinh đẹp, hiểu những khi anh bảo rằng đừng chờ đợi anh, hiểu khi anh nói không muốn phí thanh xuân của em,…Tất cả thứ đó, tất cả là vì anh không muốn ở bên cạnh em nữa, đúng thế vì cô ấy mới là người anh thương.
Ừ vì cô ấy là người anh thương…
Còn em, em chỉ là một người đi ngang…
3 năm, 3 năm mong muốn chờ đợi anh, 3 năm để cho nhau một cơ hội được nắm tay nhau, 3 năm để anh thực hiện những đam mê của bản thân. Thế mà con số ấy chỉ mới được nửa năm thôi, nửa năm để anh tìm thấy người con gái để anh sẵn sàng v ứt b ỏ mọi thứ, vứ t b ỏ em.
Khi một thứ gì đó mất đi bạn đừng nên hối tiếc vì sẽ có thứ khác tốt hơn vạn lần đến bên bạn.
Thế nhưng…
Em cũng biết buồn, biết đa u, biết khóc. Thật sự em không đành lòng nhìn thấy những cảnh như thế đâu. Không đành lòng nhìn người em chờ đợi đang nắm tay một người khác.
Anh có biết là anh còn kết bạn với em không, anh có biết là em sẽ nhìn thấy những hình ảnh đó chứ, anh có biết em sẽ buồn, anh có nghĩ tới em sẽ như thế nào, anh có biết không, biết em vẫn còn chờ, còn mong, còn thao thức từng đêm vắng. Vì ai? Vì sao? Vì điều gì?
Anh có nghĩ thà rằng anh nói anh không có thương em, nói anh đã thương người khác, em sẽ dễ dàng quên hơn không, sao lại thế, sao cứ bảo thương em nhưng không muốn em chờ, sao cứ đồng ý với e là 3 năm nữa. Vì sao? Vì điều gì?
Em hiểu rồi, cô ấy mới là người anh thương!
Nhưng em vẫn muốn chờ, như lời em đã hứa, không phải vì anh, mà vì em muốn thanh xuân của em sẽ không nuối tiếc điều gì. Muốn chờ thì cứ chờ, chờ đến khi không thể chờ được nữa.
Vì em còn thương.
Thương anh.
Lại là những câu chữ không đầu không cuối.
00:30 8/10/2016
Guu