Danh ca Chế Linh lần đầu tiết lộ góc khuất đời tư đầy nghiệt ngã, nói rõ lý do phải rời bỏ quê hương

Khán giả biết đến một Chế Linh tài hoa trên sân khấu, phong lưu ngoài đời thường. Nhưng ít ai biết rằng phía sau ông là cả bầu trời quá khứ đầy thăng trầm.

Vừa qua, chương trình “Chế linh với dòng hồi ức” lên sóng thu hút sự chú ý của khán giả. Đây là lần hiếm hoi nam danh ca ngồi tâm sự, chia sẻ với khán giả về cuộc đời mình. Giọng ca “Thói đời” cho biết, ông vốn là người Chàm ở Phan Rang nhưng sinh sống tại Sài Gòn đã lâu. Điều này bấy lâu mọi người vẫn thắc mắc.

che-linh-2

Nam danh ca lý giải, trước đây làng ông và làng kế bên thường xuyên xảy ra xích mích, đánh nhau. Chế Linh là người bị thương rất nhiều lần vì những cuộc gây hấn đó. Vì không muốn mẹ lo lắng, cũng sợ lại bị thương nặng hơn nên ông quyết định ra đi.

che-linh-4

Ngày Chế Linh bỏ làng lên phố, cả gia đình, hàng xóm không ai biết, chỉ có 2 người bạn thân giúp ông lên đường. Họ cho nam danh ca 1 chiếc xe đạp, 1 chồng bánh tráng và 1 bộ quần áo, sau đó chở lên trạm tàu hỏa. Giờ đây 2 người bạn vẫn còn sống, 1 người là kỹ sư, 1 người là bác sĩ.

che-linh-3

“Tôi không hề có người quen hay thân nhân ở Sài Gòn, chỉ một thân một mình vào đó. Tôi không biết vào Sài Gòn sẽ phải làm gì để sống. Tôi không hề có kế hoạch gì cho việc vào Sài Gòn. Tôi bỏ làng quê đi chỉ vì sợ sẽ bị thương nữa. Tôi hi vọng vào Sài Gòn không bị người ta kỳ thị, ẩu đả, đánh nhau như ở làng tôi. Tôi buồn lắm, buồn vì bị kỳ thị”, Chế Linh tâm sự.

che-linh-6

Đến Sài Gòn hoa lệ vào đúng đêm mưa tầm mưa tã, Chế Linh gặp một ông xích lô. Người đàn ông này hỏi thăm tình hình của Chế Linh, biết nam danh ca không có người thân tại thành phố xa lạ này, đang tìm cách mưu sinh nên thương tình cho ngủ nhờ trên xe tránh mưa.

“Ông xích lô thương tôi nên cho tôi ngủ nhờ trên xe xích lô của ông ấy, chứ trời mưa lụt lội cũng không đi đâu được. Tôi đồng ý và lên xe xích lô nằm. Ông xích lô bịt ni lông chỗ tôi nằm lại rồi bỏ đi nhậu. Sáng hôm sau, ông xích lô kêu tôi dậy. Lúc đó, trời đã tạnh. Ông xích lô chở tôi ra trước chợ Bến Thành rồi thả tôi ở đó”, Chế Linh bồi hồi nhớ lại.

Đứng trước chợ Bến Thành, Chế Linh bắt gặp cảnh hội bán báo, đánh giày tụ tập nói chuyện. Một người anh lớn lại hỏi thăm rồi đưa cho Chế Linh một hộp đánh giày để đi chung. Khi đó trên người nam danh ca chỉ có 1 bịch bánh tráng, 1 bộ quần áo và 1250 đồng, bắt đầu sự nghiệp mưu sinh.