Em không gọi anh là người yêu cũ, mà là người từng thương…
Gửi chàng trai của em, à không từng là của em. Chia tay khi còn yêu anh biết cảm giác đó như thế nào không? Cái cảm giác nhớ muốn nghe giọng, muốn chạy đến bên cạnh mà không được vì mình là gì của nhau. Còn yêu.. thật sự em còn yêu anh rất nhiều! Tình cảm đó vẫn như lúc đầu, à không nhiều hơn lúc đầu rất nhiều… Mà em vẫn quyết định bu ông tay anh… Buông đôi tay em nghĩ sẽ nắm hết đến cuối cuộc đời…
Này anh, Người Cũ Còn Thương…
Em không gọi anh là người yêu cũ… chỉ gọi là người từng thương…
Gửi chàng trai của em, à không từng là của em. Chia tay khi còn yêu anh biết cảm giác đó như thế nào không? Cái cảm giác nhớ muốn nghe giọng, muốn chạy đến bên cạnh mà không được vì mình là gì của nhau. Còn yêu.. thật sự em còn yêu anh rất nhiều! Tình cảm đó vẫn như lúc đầu, à không nhiều hơn lúc đầu rất nhiều… Mà em vẫn quyết định buông tay anh… Buông đôi tay em nghĩ sẽ nắm hết đến cuối cuộc đời…
Em vẫn để đấy từng bức hình của em với anh, từng dòng trạng thái ta viết cho nhau, tên danh bạ vẫn là Anh Xã… Em ngồi xem lại tất cả, từ tin nhắn ban đầu làm quen của anh, đến lúc ta bắt đâu yêu nhau, những lúc anh quan tâm em khi em ốm đau, trách mắng vì em không chăm lo cho mình…
Nhưng đó chỉ là ban đầu anh ạ! Càng về sau tin nhắn càng nhạt dần. Chàng trai lúc nào cũng nghe lời em giờ đã đi đâu rồi… để lại bên cạnh em một người đàn ông vô tâm, lạnh lùng… Từ bao giờ lời em nói với anh không còn trọng lượng.. Từ bao giờ ngay cả khi bên anh em vẫn cảm thấy cô đơn, từ bao giờ chỉ còn mình em yêu anh?
Em nói chia tay.. anh không giữ. Anh chỉ nói em sống tốt nhé… Anh tồi lắm, để em đau khổ vậy rồi rời xa em. Để em yêu anh quá nhiều rồi lại rời xa em. Sao hôm qua còn nói yêu em, thương em mà hôm nay đã xa em một cách lạnh lùng…
Mọi người hỏi em xa anh em cảm thấy thế nào? Câu trả lời quen thuộc “Ổn” “Không Sao Đâu”… Em mạnh mẽ mà anh nhỉ? Phải từ khi yêu anh em biết trước đây mình từng mạnh mẽ như thế nào!
Vậy em sẽ lùi bước về sau… Vậy em sẽ nhìn anh rõ hơn, em sẽ mong cho anh hạnh phúc! Anh phải hạnh phúc em mới vui lòng.
Em sẽ cho phép bản thân mình khóc vì anh nốt đêm nay, yêu anh nốt đêm nay, nhớ anh nốt đêm nay… Để sáng mai em tỉnh dậy với nụ cười vui vẻ như trước đây, anh sẽ là một phần kí ức đẹp nhất với em… Em sẽ dấu anh sâu trong đó, có đôi lúc sẽ mang ra để ngắm lại rằng mình từng hạnh phúc, từng có cái gọi là hạnh phúc mà bao người ghen tị. Em hứa sẽ chỉ ngắm nhìn nó chút thôi chứ em sẽ không động vào để khơi dậy nó lên đâu…
Hạnh phúc nhé người từng thương…
Nguyễn Trang Ngọc Linh