Em không ngờ chỉ “yêu” thôi cũng đau đến vậy!
Có thể anh không cố tình nhưng yêu xa quan trọng nhất là niềm tin nên xin anh đừng vô tình nhiều lần làm “xước” trái tim em, niềm tin vơi dần rồi sẽ hết, nhiều vết thương nhỏ sẽ thành vết thương lớn khó lành đấy anh ạ!
Có thể anh không cố tình nhưng yêu xa quan trọng nhất là niềm tin nên xin anh đừng vô tình nhiều lần làm “xước” trái tim em, niềm tin vơi dần rồi sẽ hết, nhiều vết thương nhỏ sẽ thành vết thương lớn khó lành đấy anh ạ!
Yêu xa là cho nhau yêu thương để nhớ về nhau mỗi ngày nhưng khi nỗi nhớ anh dâng lên đến cồn cào thì em lại chỉ biết yếu mềm gọi thầm tên anh trong nước mắt.
Chỉ cần vài tiếng không thấy tin nhắn hay cuộc gọi nào từ anh cũng đủ làm tim em lo lắng. Những lúc như vậy em không thể tập trung để làm bất cứ một việc gì cả.
Nhất là sau những lần em có chuyện không may em nhận ra rằng cứ hễ em bị làm sao là y rằng chỉ vài ngày hoặc ngay sau đó chuyện tương tự cũng xảy ra với anh.
Nếu mình ở gần nhau có lẽ em sẽ chạy đến bên anh bất cứ khi nào em cảm thấy bất an nhưng với khoảng cách hàng trăm cây số thì điều này là không thể. Những lúc lo lắng em chỉ biết ôm chặt lấy cái điện thoại rồi tưởng tượng mọi thứ có thể xảy ra. Nhưng đứa trẻ từ nhỏ quen sống trong tuyệt vọng như em những lúc như thế này lại càng chẳng thể nghĩ được điều gì tốt đẹp cả.
Cầm điện thoại trên tay, lang thang một cách bất định như để tìm kiếm điều làm em có thể an tâm. Em tìm kiếm gì để rồi mắt chợt ngấn lệ khi bắt gặp hình dáng quen quen của một người xa lạ nhưng cứ ngỡ đó là anh.
Từ lúc yêu anh em nhận ra em không mạnh mẽ như em vẫn nghĩ. Không ngờ giọt nước mắt em luôn cố giấu không để bất kì ai thấy lại rơi một cách dễ dàng trước mắt anh như vậy. Em cứ ngỡ em đã quen với nỗi buồn từ khi còn là một đứa trẻ nhưng anh đã đến và cho em biết rằng em vẫn biết đau, vẫn biết buồn. Em buồn khi anh không vui, đau khi anh không khỏe và mắt ngẫn lệ khi anh cố tình giấu em những điều đó. Lúc anh tỏ ra khó chịu với mọi thứ em nói rồi im lặng với em là lúc em cảm thấy mình bất lực và đau đớn hơn bao giờ hết. Nếu chỉ là để thử xem em có quan tâm anh không thì có cần làm em đau nhiều như vậy không anh? Có thể em luôn là đứa vô tâm, thậm chí với chính bản thân mình nhưng chưa bao giờ em ngừng yêu và quan tâm anh cả.
Là anh nghĩ em vô tâm hay bởi anh không còn quan tâm em nữa. Anh im lặng với em nhưng đâu đó lại đang comment khen một người con gái khác. Em tự hỏi điều em đang thấy là gì vậy? Anh mặc kệ tất cả những gì em nói, cũng chẳng buồn nghĩ xem em đang lo lắng hay đau đến thế nào nhưng lại có thể khen bất cứ một cô gái nào xung quanh mình là xinh đẹp chỉ để làm họ vui?
Em biết em thật sự không dễ thương hay xinh đẹp để được anh khen nhưng em tin em có một trái tim ấm áp mà rất nhiều cô gái lộng lẫy kia không bao giờ có được. Nơi mà bóng hình anh luôn tồn tại. Có thể em không biết cách yêu thương, không biết cách làm cho người em yêu hạnh phúc nhưng những điều em đã làm cho anh chắc hẳn sẽ không giống với bất kì ai. Có thể với anh việc tìm một người yêu khác xinh hơn em là không khó nhưng em tin rằng cảm giác như khi ở bên em thì không một ai có thể mang đến cho anh, bởi chưa và cũng sẽ không có ai yêu anh nhiều và “lạ” như em đâu.
Nếu anh thật sự yêu em thì xin anh đừng làm em đau thêm nữa. Đừng để mỗi khi nhớ anh, lo lắng cho anh em chỉ có thể cầm điện thoại và gọi thầm tên anh trong vô thức quặn đau. Yêu nhau thì sao lại phải làm nhau đau đến vậy hả anh? Có thể anh không cố tình nhưng yêu xa quan trọng nhất là niềm tin nên xin anh đừng vô tình nhiều lần làm “xước” trái tim em, niềm tin vơi dần rồi sẽ hết, nhiều vết thương nhỏ sẽ thành vết thương lớn khó lành đấy anh ạ!
Hanna Nguyên/Guu.vn