Hạnh phúc của em đơn giản lắm, được nghe anh nói, nhìn anh cười và bình yên khi ở bên…
Với cô, hạnh phúc không phải là câu nói “anh yêu em” mà hạnh phúc chính là bản thân cảm thấy an toàn và tin tưởng khi ở bên người mình thương. Đâu cần những rung động mãnh liệt, đâu cần nhà hàng hoa lệ, phố xá sa hoa. Chỉ cần hai trái tim biết thổn thức và đập loạn nhịp mỗi khi ở bên là quá đủ với người hay nghĩ suy như cô rồi. Hạnh phúc đối với cô là vậy, còn hạnh phúc đối với anh là gì?
Buổi chiều mùa hạ, khi cơn giông đã bắt đầu vây kín cả bầu trời, cô gái vẫn ngồi trong quán quen thuộc và ngắm nhìn dòng người hối hả ngược xuôi. Cô suy nghĩ về cuộc đời, cuộc tình và hạnh phúc của chính mình. Cô chợt tự hỏi những dòng người ngoài kia đang muốn tránh bị ướt áo hay muốn tìm sự an toàn cho bản thân mình? Cũng giống như cô gái, ở cái tuổi mấp mé 25 cô luôn xù lông và co lại mỗi khi hoài nghi hay cảm thấy điều gì bất ổn đến với chính mình.
Cái tuổi này khiến cô cẩn trọng và kiên định hơn khi lựa chọn hạnh phúc cho riêng mình. Không cần ồn ào, vội vã như cái tuổi trẻ đôi mươi bằng rung động mãnh liệt bởi những cử chỉ, quan tâm lo lắng của một ai đó làm trái tim cô thổn thức. Giờ đây, hạnh phúc cô cần là một điểm tựa vững chắc và bình yên, thoát khỏi cái xã hội xô bồ và đầy bon chen, đố k.ị ở ngoài kia. Cô vẫn luôn tự hỏi hạnh phúc của họ là gì mà khiến cô hoài nghi mãi không thôi.
Hạnh phúc là mỗi sớm mai thức dậy nhìn thấy tin nhắn dồn dập, những cuộc gọi nhỡ của người mình thương. Chỉ vì ôm điện thoại nhắn tin và ngóng chờ tin nhắn từ họ mà cô gái ngủ quên khiến cho người ta bồn chồn, lo lắng với những lời trách móc đầy yêu thương.
Hạnh phúc chính là khoảng thời gian ngóng chờ người đến đón, hẹn hò đi chơi. Cùng nhau lượn khắp ngóc ngách phố phường, tay nắm tay và vẽ ra ngôi nhà tương lai tươi đẹp ở phía trước. Không sợ đường xa, khói bụi hay bất kể cơn mưa rào có bất chợt đổ xuống. Chỉ cần bên cạnh người mình thương đã thấy lòng ấm áp lên rất nhiều.
Hạnh phúc là mỗi khi tan làm, trở về phòng sẽ có người nghe cô than vãn về công việc, về những rắc rối của mình gặp phải. Người ấy nở một nụ cười thật tươi và hát cho cô nghe để xua đi những bộn bề, khó chịu đó cho dù hai người chỉ nhìn qua nhau trên chiếc Smartphone cũng đủ để làm cô run lên vì vui mừng.
Hạnh phúc cũng là được anh công khai với bạn bè về người con gái mình đang yêu, đỡ lời khi bị bạn bè trêu đùa và ánh mắt sáng lên, vui mừng khi nhận được nhiều lời khen từ phía họ. Tay cầm tay cô, thỉnh thoảng vuốt tóc, xoa đầu chỉ để cô không bị lạc lõng giữa đám bạn thân đang chọc phá mình.
Hạnh phúc nối tiếp hạnh phúc, giản đơn, đong đầy niềm tin và không phải bận tâm về thế giới ngoài kia. Với em như vậy là quá đủ rồi.
Hạnh phúc của em đơn giản lắm, được nghe anh nói, nhìn anh cười và bình yên khi ở bên. Còn hạnh phúc của anh là gì?
Theo Guu