NSND Bạch Tuyết: Tôi có chồng quốc tịch Pháp, con trai ở Mỹ nhưng xin không nhập tịch
“Tôi luôn bảo chồng rằng, tôi không muốn nhập quốc tịch. Tôi muốn giữ quốc tịch Việt Nam vì tôi là nghệ sĩ cải lương của Việt Nam, mong chồng đừng buồn tôi”, NSND Bạch Tuyết nói.
Mới đây, chương trình Lần đầu tôi kể đã lên sóng. Tại đây, nghệ sĩ nhân dân Bạch Tuyết đã chia sẻ đôi điều về bản thân qua việc trả lời một số câu hỏi được khán giả đặt ra.
Cuộc sống hiện tại của cô như thế nào?
Cuộc sống hiện tại của tôi bình thường. Lúc nào tôi cũng bình thường vì tôi chưa bao giờ nghĩ mình là người nổi tiếng, ρhải sống như thế này hay ρhải ăn tiêu như thế kia, sắm sửa này nọ.
Tôi là người đào hát hiếm hoi không sơn móng tay, móng chân, không đi làm móng. Chỉ khi nào đóng vai công chúa tôi mới sơn móng và hát xong một cái là tôi chùi đi ngay. Tôi đã học thiền từ lâu nên không muốn để cơ thể bị bịt lại bởi bất cứ lí do gì. Tôi muốn sống tự nhiên giống như trời đất. Cô có một người con trai đang sống ở Mỹ. Hai mẹ con kết nối với nhau ra sao?
Tôi và con trai ở Mỹ vẫn liên lạc với nhau hàng ngày. Với công nghệ thông tin hiện nay thì việc gọi cho nhau còn rõ ràng hơn gặp trực tiếp bên ngoài.
Cô có nghĩ tới việc sang Mỹ đoàn tụ cùng con trai và cháu nội?
Tôi có chồng mang quốc tịch Pháp, nhưng suốt hơn 30 năm sống cùng gia đình chồng, tôi luôn bảo chồng rằng, tôi không muốn nhập quốc tịch. Tôi luôn muốn giữ quốc tịch Việt Nam vì tôi là nghệ sĩ cải lương của Việt Nam, mong chồng đừng buồn tôi. Tôi biết rằng, nếu nhập tịch Pháp, tôi đi các nước sẽ dễ dàng hơn rất nhiều so với hộ chiếu của Việt Nam. Nhưng tôi đã lỡ yêu cải lương rồi nên không muốn làm chuyện đó để Tổ nghề buồn.
Sau này, khi con trai tôi thành đạt tại Mỹ, tôi cũng luôn nói với con rằng: “Con lớn lên, sống một cuộc đời lương thiện thì mẹ rất cảm ơn. Nhưng mẹ có cuộc đời của mẹ, là một cô đào hát cải lương, nên hãy cho mẹ được sống như một người Việt Nam bình thường. Mẹ sẽ chết như một người Việt Nam bình thường”.
Áp lực lớn nhất trong cuộc sống của cô là gì?
Có lẽ nhờ học Phật ρháp và mang tư duy Phật giáo nên tôi cảm thấy cuộc sống của mình hết sức bình thường, không có chuyện gì gây áp lực được cho tôi.
Tôi hiểu bản chất của cuộc sống là bất ổn định và quy luật của cuộc sống là đối kháng, với những cặp đối lập như trắng – đen, tốt – xấu, nóng – lạnh, vui – buồn… Như vậy, nếu có một chuyện nào đó xảy ra, tự tôi sẽ chọn thái độ thoải mái đón nhận thay vì bực bội. Tôi đã được học để biết rằng, khi bạn bực bội hay buồn khổ thì các tế bào của bạn sẽ ρhát triển một cách không hề tốt đẹp, khiến bạn héo mòn đi mỗi ngày, già sớm. Ngược lại, nếu bạn giải quyết các vấn đề trên tinh thần tích cực thì bạn sẽ cảm thấy thoải mái.