Truyện ngắn: Cuộc chiế n của hai người đàn bà (Phần 3)

Đôi tay của Khôi chạm vào da thị.t mềm mại và mát lạnh của Trang. Anh đã quen với cơ th.ể ấm nóng của vợ, c.ơ thể ấy không quá hoàn hảo nhưng nó vẫn gây cho anh một sự đ.ê mê. Còn người con gái này, cô ấy đẹp đến độ anh không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ đến cảm giác đ.ê mê đó.

Cơ t.hể tuyệt đẹp của Huyền Trang hiện lên mờ ảo trong ánh đèn vàng. Cô không có một chút gì ng.ại ngùng, nhưng Khôi thì có. Anh lập tức quay người lại, ho khan:

– Cô làm gì thế? Mau mặc váy vào đi.

– Anh mặc giúp em đi. – Giọng Huyền Trang đầy vẻ trê.u chọc.

– Tôi ra ngoài đây.

– Anh không hiểu điều em nói là gì sao?

Huyền Trang đi vòng ra sau, đến trước cửa định mở ra thì Khôi kéo cô lại. Cô cố tì.nh ngã vào lòng anh.

Đôi tay của Khôi chạm vào da th.ịt mềm mại và mát lạnh của Trang. Anh đã quen với cơ th.ể ấm nóng của vợ, cơ th.ể ấy không quá hoàn hảo nhưng nó vẫn gây cho anh một sự đê m.ê. Còn người con gái này, cô ấy đẹp đến độ anh không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ đến cảm giác đê m.ê đó.

Huyền Trang dướn ngư.ời lên, để khuôn mặt cô gần kề khuôn mặt anh. Cô mỉm cười như đang đọc được suy nghĩ lúc này của anh:

– Em biết mọi đàn ông đều giống nhau. Dù anh có cố gắng ra sao, thì thâ.n dưới của anh vẫn sẽ tố cáo anh. Như vậy là xấ.u x.a lắm có biết không?

Khôi đỏ mặt, anh vội vàng nhặt chiếc váy và phủ lên cơ th.ể trầ.n tr.ụi của Huyền Trang.

– Tôi biết là đàn ông ai cũng có phản ứng th.ân dưới, nhưng họ có suy nghĩ đấy.

Khôi nói rồi mở cửa và đi ra ngoài.

Nhưng Khôi chỉ vừa bước ra khỏi phòng thì ngay lập tức Huyền Trang cũng lao theo. Cô ta mặc váy xộc xệch, tóc tai rối bù chạy đến chặn đường anh khiến tất cả mọi người đều phải chú ý vào họ.

cuoc chien cua hai nguoi dan ba (phan 3) - 1

Em biết mọi đàn ông đều giống nhau. Dù anh có cố gắng ra sao, thì thâ.n dưới của anh vẫn sẽ t.ố cá.o anh. Như vậy là x.ấu xa lắm có biết không? (Ảnh minh hoạ)

– Anh định bỏ đi sao? Anh định cứ thế mà bỏ đi sao? Anh làm được điều mình muốn rồi r.ũ bỏ em. Đồ t.ồi!

Khôi giang tay ra như muốn thanh minh với mọi người, rằng anh không làm gì cả. Anh chỉ đang cố tho.át khỏi một cô gái đang cố quy.ến rũ anh.

– Tôi…

Huyền Trang bá.m lấy tay anh:

– Anh đừng bỏ em, em sẽ không nói gì với chị ấy đâu.

Khôi gạt tay Huyền Trang ra, anh quát lớn:

– Cô điê.n rồi, chúng ta đâu có gì?

– Anh còn nói là không có gì? – Huyền Trang ô.m mặt khó.c – Sao anh có thể độ.c á.c đến vậy.

Chuyện này không thể nào phân bua được, tìn.h ngay lý gian, không có kẻ chứng giám ngoài anh – kẻ đang bị bu.ộc tội. Một loạt điện thoại hướng về phía hai người. Khôi nhìn Huyền Trang, hai hàng nước mắt của cô khiến anh như một người không còn đường đáp trả. Cô ta đang c.áo buộ.c anh một tội vô lý hết sức.

– Tôi quả thực không làm gì cô ta cả.

Huyền Trang càng khóc to hơn.

– Anh này không làm gì thì cũng a.n ủi người ta đi, sinh nhật của cô ấy mà làm cái trò không đáng mặt đàn ông.

Khôi nhìn quanh, anh không nhìn rõ được ai vừa nói câu đó. Anh muốn thanh minh cho bản thân mình, nhưng trước tất cả máy quay, trước tất cả ánh mắt soi mói và tò mò, trước một Huyền Trang không chịu buô.ng tha cho anh… việc đó quá kh.ó k.hăn

Rốt cuộc tại sao lại là anh?

– Chúng ta vào phòng nói chuyện riêng được không?

Huyền Trang gật đầu, cô nói với mọi người:

– Để chúng tôi tự giải quyết với nhau.

Lúc đi qua đám đông, Khôi có nhìn thấy Bách đang đứng lẫn trong đám người. Tự nhiên anh có cảm giác chính anh ta là người vừa nói câu đó. Bách thích Vân Anh, thích trước cả khi anh đến. Anh biết anh ta vẫn ôm mối hậ.n khi bị anh cư.ớp đi cô ấy.

Đã là mười một giờ đêm mà Khôi vẫn chưa về nhà, anh cũng không gọi một cuộc nào cho cô để xin về muộn. Thật ra có hơi ngược đời khi chồng phải gọi điện cho vợ xin phép, nhưng với Khôi, anh có thể đi đâu được chứ?

Khôi là người có cuộc sống đơn giản, bạn bè cũng chỉ có vài người. Cô biết họ rất rõ, đều là những người t.ử tế và chung thuỷ với vợ con. Đàn ông thì đương nhiên có những chiêu trò che mắt chúng ta, nhưng cô có thể linh cảm được nếu như anh lừ.a d.ối cô.

Vân Anh gọi điện cho Nghiệp, anh ta lập tức bắt máy với một giọng say xỉn:

– A, vợ của Khôi. Định bắ.t chồng về đúng không? Em gái à, hôm nay là ngày buồn của anh mà.

– Vậy chồng em có ở đó không?

– Nó về rồi. Vừa mới rời khỏi đây xong. Anh cố giữ nó lại lâu thêm chút nữa mà không được, nó sợ em quá đấy.

Vân Anh bật cười:

– Các ông cứ cẩn thận, làm vợ gi.ận là chỉ có ngồi mo thôi đấy.

– Có mà các bà cứ làm khó chúng tôi, lâu lâu đi chơi một bữa có gì mà căng.

Câu nói này của Nghiệp khiến Vân Anh chạnh lòng, hay là cô đã kh.ắt k.he với chồng quá? Đúng là anh chẳng bao giờ đi chơi quá mười một giờ, anh cũng đều báo cáo khi về. Cô không quản chồng, nhưng chỉ cần anh mập mờ một hôm là cô sẽ tìm cho ra nhẽ. Vậy có khiến anh cảm thấy mình bị cô quản lý không?

Ở công ty cô đã nắm c.ơ trên, về nhà việc đó lại tái diễn. Chắc anh cũng m.ệt m.ỏi.

Cuối cùng Vân Anh chọn cách im lặng. Từ khi Huyền Trang xuất hiện, đột nhiên cô phải suy nghĩ về cuộc sống của hai vợ chồng. Cô luôn là người đề cao cả.nh gi.ác trước mọi việc. Nếu cô cứ o ép anh quá, biết đâu anh sẽ cảm thấy ở bên người khác thoải mái hơn cô thì sao.

cuoc chien cua hai nguoi dan ba (phan 3) - 2

Cô ta đang cá.o bu.ộc anh một tội vô lý hết sức. (Ảnh minh hoạ)

TING TING

Vân Anh nhìn qua điện thoại ở trên bàn, là một số lạ nhắn tin cho cô.

Nhưng cô không có thời gian tìm hiểu xem số lạ đó của ai nữa, khi trong máy cô bây giờ là hơn mười cái ảnh của chồng và Huyền Trang đang có những hành động khiến cô không thể nào ngồi yên được.

Khôi đang ôm lấy eo Huyền Trang trong tình trạng kh.oả th.ân. Khuôn mặt cả hai người gần s.át nhau như đang trao nhau một nụ hôn nồng cháy.

Mọi thứ như sụp đổ trước mắt, hình như là quá nhanh, nhanh đến nỗi cô không có thời gian để phòng bị. Tại sao cô ta phải tấ.n cô.ng dồn dập như vậy? Còn chồng cô, tại sao lại dễ dàng g.ục ng.ã như vậy?

Đúng lúc ấy cửa nhà mở ra, chồng cô trở về với một vẻ không thể bình thường hơn. Anh đến ôm lấy e.o cô, nói cười như chẳng có chuyện gì xảy ra:

– Em yêu, hôm nay Nghiệp giữ anh lâu quá. Anh phải trốn đấy.

Nếu anh không nói dố.i thì biết đâu cô đã tin anh, nhưng anh lại nói rằng anh đi uống bia với Nghiệp. Chẳng lẽ anh đang ngo.ại t.ình thật hay sao?

Anh mới chỉ gặp Huyền Trang vào ngày hôm qua, vậy mà hôm nay, anh đã ôm e.o cô ấy, môi kề môi với cô ấy. Cô ấy cho anh cái gì? Th.ân th.ể của cô ta sao?

Vân Anh cười nhạt, cô tắt điện thoại đi và để xuống bàn. Nhìn anh thật lâu mà không nói câu gì.

Ai là người đã nhắn tin cho Vân Anh? Tại sao Huyền Trang lại khăng khăng muốn làm nh.ân tì.nh của Khôi mà không phải là một người đàn ông còn đ.ộc th.ân, giàu có hơn anh? Vân Anh sẽ nói chuyện với Khôi như thế nào, liệu Khôi có thể minh oan được cho mình?

Đón đọc phần 4 truyện ngắn: Cuộc chi.ến của hai người đàn bà. Vào 19h00 ngày 2/5 tại mục Eva Yêu.
Theo Mai Sương (Khám Phá)