Yêu bằng con tim hay lý trí?
Vẫn biết rằng “con tim có lý lẽ riêng mà lý trí không thể nào hiểu được”, nhưng nếu cứ để con tim đi theo ý riêng của nó thì rất có thể đến một lúc nào đó bạn sẽ bị hụt hẫng và phải thốt lên “biết thế này tôi chẳng lấy anh (cô)…”
Hẳn các bạn cũng đồng ý với tôi rằng khi yêu người ta không nên tính toán. Có nghĩa là khi yêu hãy cứ để cho con tim của bạn đưa đường chỉ lối. Vâng, điều đó hoàn toàn là đúng đắn, nhưng có ai dám khẳng định rằng chỉ bằng tình yêu chân chính chúng tôi sẽ vượt qua mọi giông tố cuộc đời, tức là yêu thì cứ yêu, khỏi cần tính đến nghề nghiệp, nhà cửa… của người mình yêu?
Khi còn trẻ, đang độ tuổi yêu, ai cũng có quyền lựa chọn cho mình một đối tượng thật “tròn trịa”. Vì thế mới có quan điểm “yêu 100, chọn 10, lấy 1”. Nhưng nếu để lý trí thắng con tim thì tình yêu ấy lại trở thành thực dụng. Ngược lại, nếu để con tim “nhấn chìm” lý trí thì hãy coi chừng “giấc mơ tình yêu hóa thành… vỡ mộng”.
Có nhiều đôi yêu nhau bất chấp dư luận dị nghị, bất chấp khó khăn gian khổ, không nề hà những thiếu thốn vật chất, không cần biết đối tượng thuộc thành phần nào, cứ thế yêu. Cuối cùng khi về chung sống với nhau mới thấy hụt hẫng, thất vọng ê chề. Song vẫn có những cặp biết cùng nhau vươn lên để vun vén xây dựng một gia đình hạnh phúc.
Bên cạnh đó, ta vẫn gặp những mối tình “đầu ánh bạc, túi ánh kim, tim ánh thép”, những chuyện tình lựa chọn nghề nghiệp, học vị cao hay những mối tình bắt đầu bằng câu hỏi “anh đã có nhà ở thành phố chưa?”, nhưng kết thúc lại là những ngày sống trong tiếc nuối.
Thật là hạnh phúc nếu ai tìm được cho mình “một nửa” vừa ý trái tim vừa tầm lý trí. Khi yêu, chúng ta nên tỉnh táo lựa chọn những gì thiết yếu nhất để nuôi sống một tình yêu bền vững nhưng cũng đừng đánh mất đi vẻ đẹp thiêng liêng vốn có của tình yêu. Đừng nên tầm thường hóa tình yêu bằng vật chất, cũng đừng nên thi vị hóa tình yêu bằng lời nói sáo rỗng, các bạn trẻ có đồng ý với tôi?
Băng Phương/Người Lao Động