Trước khi trưởng thành và có sự nghiệp, đàn ông luôn để mất người phụ nữ mà họ yêu thương nhất?
Nếu đã yêu, có lẽ cô ấy sẽ không sợ chờ, chỉ sợ chờ mãi, chờ mãi bạn vẫn lương 10 triệu, làm một cậu nhân viên “quèn”, đến công ty thì bấ.t mãn với sếp để về nhà trút gi.ận lên người yêu.
1. Có một nghịch lý cuộc đời đ.au lòng mà tôi thấy ở rất nhiều lũ bạn mình: Khi họ đã trưởng thành sau ngàn lần tra.nh đấu, phần lớn lại đánh mất người con gái mà mình yêu nhất.
2. Trừ những nhà rất có điều kiện, một thanh niên trẻ khi yêu không thể cho người con gái gì nhiều ngoài 2 chữ “tình cảm”. Thời còn đi học, bố mẹ cho 3 triệu/1 tháng, “đứa bạn trai” nào tự hào lắm thì có thể trả tiền ăn, mua cho nàng vài cuốn sách, chứ làm những thứ lớn hơn thì chịu.
Nhân danh “tình yêu” mà chịu kh.ổ là điều duy nhất họ có thể mong nàng thông cảm.
3. Đến lúc đi làm, để “cặp đôi” giữa tình yêu và sự nghiệp lại càng khó khăn.
7-10 năm sau khi ra trường là khoảng thời gian quan trọng nhất với người con trai, bỏ lỡ “cơ hội vàng” này sau 30 tuổi, cố mấy họ cũng khó có thể vươn lên đứng đầu được. Sự nghiệp của họ đặt nặng vào những năm tháng quý báu này.
Nhưng người phụ nữ thì lại chẳng quan tâm đến điều đó. 2-3 năm tốt nghiệp, bố mẹ sẽ bắt đầu giục họ lấy chồng. Con gái lại hay lo nghĩ, sẽ càng thấy bất a.n khi chứng kiến người mình yêu cũng đang v.ật lộn với cuộc đời… không khác gì mình.
Bởi vậy, thật khó mà trách khi họ đi tìm cảm giác an toàn và che chở ở một người có thể mang lại điều bạn “chưa thể”. Chẳng trách bạn, hay trách người kia được, trách “cái nghèo” thôi.
4. Yêu thời sinh viên thì đơn giản lắm. “Chọn mỳ tôm hay chọn anh” thì có thể cô ấy vẫn chọn bạn, mỳ tôm nàng tự mua được. Yêu thời đi làm thì khác.
Một phần là nhìn bạn bè xung quanh được người yêu tặng quà đủ thứ, biết là không nên trọng vật chất quá, nhưng nghĩ lại mình nhiều khi cũng tủi thân. Phần khác là khi yêu sau tuổi 24 thì sẽ buộc phải nghĩ đến những vấn đề hậu – tình yêu, nào là nhà cửa, nào là con cái, nào là xe cộ…
Cả hai không thể hồn nhiên như thời “tuổi hồng thơ ngây được”.
5. Tất nhiên, bạn có thể hứa với người mình yêu “Chờ anh”.
Nếu đã yêu, có lẽ cô ấy sẽ không sợ chờ, chỉ sợ chờ mãi, chờ mãi bạn vẫn lương 10 triệu, làm một cậu nhân viên “quèn”, đến công ty thì bấ.t mãn với sếp để về nhà trút gi.ận lên người yêu.
Vì chẳng biết chờ cho đến bao giờ, nên cô ấy có từ bỏ tình yêu của mình cũng là lỗ.i của bạn.
6. Cuộc đời nghịch lý vậy đấy. Đàn ông đến lúc kiếm ra tiền, có sự nghiệp, trưởng thành, thì người mình yêu thương nhất năm nào đã làm mẹ của con người khác.
Nhưng biết vậy, mong bạn đừng nả.n chí để rồi sau lại ngồi “giá như”. Thời gian vẫn còn, công thức để thành công không thiếu trên mạ.ng, nếu có ý chí, bạn vẫn có thể hóa giải lời nguyền đi đôi giữa tình yêu và sự nghiệp này.